ĐỊNH MỆNH TRÁI NGANG ANH YÊU EM!


Tô Thiên Di đứng sững người ở đó, nhìn hai bóng lưng đang từ từ đi xa.
Mạc Thanh Quân thấy cả hai đều không đứng lại tức giận quát lớn" Mạc Thiên Nhật Dạ, anh có biết hôm nay là ngày gì không?Ngày thường anh làm trái ý thì tôi không nói, đến cả ngày Tết cũng không nghe lời tôi!Tôi kêu anh mau đứng lại!"
Giọng nói của Mạc Thanh Quân vừa kết thúc thì giọng một người phụ nữ vang lên" Nhật Dạ đến rồi à?Nó ở đâu rồi?Nó có dẫn xon dâu của tôi về không?"
Mạc Thiên Nhật Dạ nghe giọng nói này thì mới dừng lại, Lý Thiên Nguyệt quay người lại theo phản xạ, nhìn thấy một người phụ nữ với làn da được chăm sóc kĩ càng đang tha thiết hóng ra ngoài cửu.
Cô biết người này là ai, là Diệp Hề Lam mẹ của Mạc Thiên Nhật Dạ cũng chính là mẹ chồng của Lý Thiên Nguyệt.
Hôm đám cưới chắc có bà ấy là nhiệt tình với cô nhất.
Lý Thiên Nguyệt cảm kích liền kéo tay Mạc Thiên Nhật Dạ đi vào vừa cười tươi cong khóe môi khóe mắt nói" Vừa rồi Nhật Dạ nói chúng con quay về quá gấp gáp,chưa kịp đi mua lễ vật gì để làm quà mừng năm mới.Anh ấy đang định đưa con đi mua thì mẹ gọi lại ạ,chứ không phải chúng con bỏ đi đâu!"
Đôi mắt sâu thẳm tao nhã không đáy của Mạc Thiên Nhật Dạ dán lên người Lý Thiên Nguyệt nhìn sang cô gái vừa lên tiếng thanh minh cho mình.
Diệp Hề Lam nghe vậy thì đi ra đón, tươi cười ôm cánh tay Lý Thiên Nguyệt nói" Các con đi mua lễ vật làm gì, đây là nhà của các con chứ đâu phải là nhà của người khác đâu?Nếu có đi thì để Nhật Dạ đi một mình còn lôi theo con làm gì?Con xem tay con lạnh ngắt hết rồi này, phải để Thiên Nguyệt nhanh chóng vào trong sưởi ấm!"
Bà nói xong liền lôi Lý Thiên Nguyệt vào trong không cho cô một chút cự tuyệt.

Thái độ của mẹ chồng và ba chồng thật trái ngược nhau.
Mạc Thanh Quân vẫn cau có đứng ở trước cửa.
Mạc Thiên Nhật Dạ bất lực nhìn Lý Thiên Nguyệt bị lôi vào nhà thì mới lạnh nhạt gật đầu với ông cụ Tô.
Ông cụ Tô mới nhẹ nhàng cười ra một tiếng" Nhìn qua có vẻ Nhật Dạ không quá chào đón chúng ta thì phải?"
Ánh mắt lãnh đạm của Mạc Thiên Nhật Dạ liếc nhìn ông cụ Tô, anh lạnh nhạt nói" Ông cụ Tô nghĩ quá rồi, ai đến nhà thì là khách, sao lại không chào đón cho được?"
Tô Thiên Di từ đầu đã nhìn chăm chăm vào mặt Mạc Thiên Nhật Dạ, lúc này mới cười nhẹ lên tiếng" Nhà họ Tô từ trước đến nay có ít họ hàng, họ hàng cũng không ở Mỹ nên ít lui tới, nên nhà họ Tô vắng vẻ, lễ mừng năm mới cũng hiu quạnh không giống như mấy năm trước ở quê bình thường vì vậy nên mới đến đây mừng Tết truyền thống với cùng chú Quân và dì Lam, thật không ngờ anh Nhật Dạ lại quay về"
Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh nhạt gật đầu" Ừ, vào trong ngồi đi"
Mạc Thiên Nhật Dạ không chừng chừ mấy giây mà nhanh chóng bước vào bỏ mặt ông cụ Tô và Tô Thiên Di đang liếc nhìn anh.
Lúc này Lý Thiên Nguyệt bị Diệp Hề Lam vào ngồi ở phòng khách.Cô liếc mắt nhìn cách bày trí của căn nhà, đúng kiểu phương Tây hiện đại khác hẳn với nhà cổ ở Mạc Gia trong nước.Nhìn cách bày trí cô dám chắn Mạc Thanh Quân chưa sờ vào một lọ hoa chắc chắn đều do Diệp Hề Lam làm hết.
Trong phòng khách rất nóng, đối diện cô là máy sưởi kiểu phương Tây.Cô bị nóng đến mặt đỏ lên nhưng vẫn chưa có ý định cởi áo khoác ra.
Lông mày Mạc Thiên Nhật Dạ khẽ cong lên, đôi mắt ánh lên tia vui vẻ: "Em không định cởi áo khoác ra sao, đến bữa cơm tất niên thì chắc phải nướng em lên thành thức ăn rồi."

Lúc này Diệp Hề Lam mới để ý, cười nhìn Lý Thiên Nguyệt: "Con bé này, sao vào nhà mà không cởi áo khoác ra.

Trong phòng cũng phải đến hai bảy hai tám độ đấy, mau đưa áo cho mẹ, để mẹ gọi người đi cất giúp con."
Lý Thiên Nguyệt lúc này mới vội vàng cởi áo khoác ra đưa cho người giúp việc rồi gật đầu một cái cảm ơn.
Ông cụ Tô, Tô Thiên Di và Mạc Thanh Quân bước vào nhà cùng nhau, nhìn thấy Mạc Thiên Nhật Dạ lên tiếng nói" Tin Nhật Dạ kết hôn cũng thật quá đột ngột, không hề báo trước một tiếng.Không ngờ vừa đúng lúc dịp này được gặp tiểu thư"
Lý Thiên Nguyệt nghe thấy nói mình, liền quay đầu lại gật đầu nói" Chào ngài"
Ông cụ Tô cười gật đầu với cô, tuy cười nhưng tia vui vẻ không chạm được đến đáy mắt.

Ông ta nhìn cô vài giây rồi quay sang nói chuyện với Mạc Thanh Quân.


Ánh mắt Lý Thiên Nguyệt và Tô Thiên Di chạm nhau, Tô Thiên Di như có điều suy nghĩ liền dời ánh mắt đi.

Đối với lần này Lý Thiên Nguyệt được mẹ Mạc Thiên Nhật Dạ một hai gọi là con dâu, cũng xem như cô ta không ra mặt chống đối.
Tô Thiên Di nhìn Lý Thiên Nguyệt đột nhiên lên tiếng" Thiên Nguyệt đây là lần đầu cô đến đây chắc cũng không biết nơi này thế nào, để tôi dẫn cô đi tham quan nhá"
Lý Thiên Nguyệt nhìn Tô Thiên Di lên tiếng cự tuyệt" Không cần, dù gì đây cũng là nhà của tôi ở lâu rồi sẽ biết"
Nét mặt Tô Thiên Di bỗng chốc cứng đờ lại, nở nụ cười cứng đờ nói tiếp" Trong nhà này có nhiều kiến trúc chú Quân đã cất công tạo ra, cô có muốn tôi dẫn cô đi xem không?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn Tô Thiên Di không biết cô ta có mục đích gì nhưng cô không có hứng thú khám phá " Không cần đâu, tôi không phải người trong nghành có nhiều thứ tôi không biết, sợ sẽ bọc lộ những cái dốt của mình ra"
Tô Thiên Di cười nhẹ nói" Tôi chỉ dẫn đi xem thôi chứ đâu bắt cô phải thuyết trình hay nói về lịch sử gì đâu, chỉ đơn giản là xem cho biết thôi"
" Nếu Thiên Nguyệt đã nói là không thích thì cũng không cần đi xem đâu, dù gì đó cũng là do ba Nhật Dạ sưu tầm từ mười mấy năm về trước bình thường ở nhà dì cũng ngại cho người ta vào dọn dẹp" Tô Thiên Di lúc này mới lên tiếng" Thiên Nguyệt cứ ở đây chơi vài ngày đi, lâu ngồi mẹ con ta mới gặp nhau,đi đi lại lại suốt cũng mất thời gian"
Lời của Tô Thiên Di đã đến miệng nhưng bị cắt ngang bởi Diệp Hề Lam nên cô ta không nói thêm gì nữa chỉ cười" Cũng đúng, dù gì đây cũng là lần đầu tiên Thiên Nguyệt làm dâu nhà họ Mạc.Nếu như không bao giờ tiếp xúc với mẹ chồng thì mai mốt gặp lại cứ như người xa lạ"
Nghe lời nói này sắc mặt Diệp Hề Lam bỗng trầm xuống.Không đợi Lý Thiên Nguyệt lên tiếng.Bà đã hờ hững liếc Tô Thiên Di nói" Lúc Thiên Nguyệt kết hôn con bé còn rụt rè nên tôi mới ít khi gặp con bé, con bé là người cẩn trọng, giờ tôi mới gặp được.Cô đừng nói vậy kẻo làm con dâu tôi sợ, lỡ nó không dám nói chuyện với tôi nữa thì tính sao?"
Mặt Tô Thiên Di bỗng biến sắt, ái náy nói" Dì Lam, cháu chỉ buột miệng nói thôi, không thề có ý gì khác ạ"
Mạc Thiên Nhật Dạ ngồi trên so fa cùng với Lý Thiên Nguyệt và mẹ, anh không nói gì ánh mắt trầm tĩnh lạnh lùng chỉ cười.

Chẳng trách đến bây giờ Mạc Thanh Quân vẫn chưa hất được Lý Thiên Nguyệt ra khỏi nhà họ Mạc có cả ngồi đầu ấp tay gối và ba ruột của mình theo phe Lý Thiên Nguyệt mà.
Lúc này ông cụ Tô bèn lên tiếng: "Nhật Dạ, cậu cũng không thể trách Thiên Di quá để ý chuyện trong nhà cậu như vậy.

Dù sao chuyện kết hôn lớn như vậy, những người khác trong giới không để ý thì cũng không sao, nhưng sao Thiên Di lại có thể không để tâm chứ? Trong kế hoạch cuộc đời của cậu đã từng có nó, bây giờ cậu lại gạt phắt nó ra.

Hiện giờ vợ của cậu là Lý Thiên Nguyệt, nhà họ Mạc có nhiệt tình với cô ấy thế nào đi nữa cũng là không đủ.

Thiên Di cũng chỉ quan tâm nhiều hơn một chút, cậu không cần thiết phải lạnh lùng với con bé như vậy"
Ông cụ Tô ngừng một chút lại nói tiếp" Tôi đã quá già nên không hiểu nổi chuyện tình cảm của giới trẻ.Thiên Di là đứa cháu gái duy nhất mà tôi nuôi nấng từ lúc nhỏ, tính cách của con bé có tốt hay không cũng là do môi trường mà tạo nên.Từ nhỏ nó đã mất ba mẹ do một tay tôi nuôi nấng.Rất lâu nó vẫn chưa được vui vẻ, đột nhiên cậu lại đi về quê lấy một người phụ nữ khác ít ra cũng phải cho nhà họ Tô tôi một lời giải thích chứ, đúng không?"
Lớp giấy mong manh bỗng chốc bị chính ông cụ Tô xé bỏ, gương mặt Diệp Hề Lam và Mạc Thanh Quân bỗng chốc sa sầm.
Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn bình tĩnh, cười như không cười không nhìn Tô Thiên Di nói" Cô Tô có cần tôi nhắc lại nguyên nhân hủy hôn của hai gia đình chúng ta trước mặt mọi người không?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi