ĐỊNH MỆNH TRÁI NGANG ANH YÊU EM!


Chỉ mới có mấy tin nhắn thôi mà cô đã cảm nhận được mình không còn sống được bao lâu nữa.

Lúc xưa, không biết Tôn Lịch Nhi có ăn nói giữ miệng với Lý Thiên Nguyệt không, trong tin nhắn thì mấy lời thô t.ục cũng dám nói!
Đây đúng là cắm dao vào mắt Mạc Thiên Nhật Dạ!
Sau đó cô nhìn thấy ánh mắt Mạc Thiên Nhật Dạ quả thật như phóng dao về phía mình.

Mưa thu lạnh lẽo tầm tã, núi tuyết gì gì đó đó! tất cả những hình ảnh đó đều không thể hình dung được sắc mặt lạnh đến thấu xương của anh thế này.

" Khụ, khụ" Lý Thiên Nguyệt chột dạ, giơ tay vén tóc ra sau tai, cố gắng giữ bình tĩnh giải thích" Chuyện này, kiểu tán dốc riêng tư giữa phụ nữ bọn em vốn là thoải mái không kiêng dè như thế" cô dù không có nhắn tin kiểu thô lỗ như vậy nhưng vẫn cố biện minh.

Ánh mắt Mạc Thiên Nhật Dạ nặng nề nhìn Lý Thiên Nguyệt, cầm lấy điện thoại trên tay cô mà không có ý định trả lại, liếc nhìn cô từ trên xuống dưới bằng ánh mắt sắc bén" Ví dụ như nghiên cứu mũi của đàn ông?"
Dù cô không thề nghĩ tới chuyện kia nhưng ánh mắt lại vô thức liếc đến mũi của Mạc Thiên Nhật Dạ.


Bất chợt chạm phải ánh mắt Mạc Thiên Nhật Dạ, Lý Thiên Nguyệt đột nhiên lấy lại tinh thần, lập tức rơi tay muốn cướp lại điện thoại.

" Mấy chuyện tán dốc của phụ nữ này vốn chẳng có đầu đuôi gì cả, nghĩ đến đâu thì nói đến đó dù gì cũng là chuyện riêng tư chỉ có phụ nữ mới nói.

Đàn ông như các anh được phép ngắm cặp đùi mang vớ đen giày cao gót của phụ nữ vào mùa hè, mà không cho bọn em tán dốc chủ đề này sao?" Là sát thủ cô cũng thường được giao nhiệm vụ giả làm sugar baby cưa cập với các ông già nên cô cũng chứng kiến việc này thường xuyên.

Lý Thiên Nguyệt đưa tay muốn cướp điện thoại.

Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng liếc cô, chỉ giơ tay hơi cao chút đã tránh được tay cô, không cho cô có ý định như ý.

" Em thấy anh chú ý từ vai trở xuống của phụ nữ khi nào?" Giọng điệu anh chẳng lành.

Lý Thiên Nguyệt lườm quýt" Ngày nào anh cũng lăn qua lặn lại với em,đừng nào từ vai trở xuống,từ eo trở xuống anh cũng đã nhìn qua rồi!"
Không phải từ trên trở xuống mà còn từ trong ra ngoài chỗ nào cũng đã bị anh hôn qua!
Mạc Thiên Nhật Dạ cười khẩy vì sự ngang ngược của cô" Trừ em ra"
" Mặc kệ, dù sao thì anh cũng phải trả điện thoại lại cho em" Lý Thiên Nguyệt không cao bằng Mạc Thiên Nhật Dạ, bèn lên giường nhào qua muốn giựt điện thoại.

Mạc Thiên Nhật Dạ thấy cô nhào tới, không né tránh,cũng không giơ tay cao hơn, mà ôm lấy cả người cô vào ngay lúc cô chạm vào điện thoại.

Lý Thiên Nguyệt bất ngờ ngã nhào về phía trước, loạng choạng ngã vào người anh, gương mặt áp sát cằm anh.


Cô vừa định chạm vào điện di động rồi lùi về phía sau,ai ngờ cánh tay mạnh mẽ sau lưng đồng thời siết chặt, bên tay vang lên giọng nói lạnh lùng của anh" Vì chuyện riêng tư của phụ nữ các em mà em cũng đã thể hiện hết bản lĩnh ôm ấp yêu thương rồi"
" Rõ ràng là anh bỗng nhiên ôm eo em mà!.

" Lý Thiên Nguyệt ngẩn đầu giải thích, nhưng vừa ngẩn đầu cánh môi bỗng sượt qua môi anh.

Cô chưa kịp phản ứng thì anh đã túm lấy gáy cô túm lại hôn xuống.

Cô không vững trên giường nửa người đã dựa lên Mạc Thiên Nhật Dạ,uốn éo thắt lưng tay vẫn cố giữ chặt điện thoại.

Tư thế này! thật không biết mập mờ hay kì quặc.

Dù nụ hôn không phải là mập mờ kiểu kia mà là một sự trừng phạt.

Mạc Thiên Nhật Dạ cố ý hôn sâu vào môi Lý Thiên Nguyệt như muốn cướp đi toàn bộ hơi thở của cô.


Cho đến khi cô bị hôn đến tê rân, anh mới buông cô ra, sau đó anh lại lạnh lùng nhìn điện thoại di động trong tay cô.

" Trước đêm nay anh sẽ sắp xếp cho cô bạn cảu em chuyện vào một khoa chỉnh hình của bệnh viện khác"
Mạc Thiên Nhật Dạ nói một câu quả quyết thế này lúc cô sắp bị nghẹt thở.

" Chuyện viện hả?" Cô nhìn anh" Quả thật mấy ngày trước em cũng có quyết định này nhưng chân của Lịch Nhi không thể cử động dễ dàng.

Lỡ như trong lúc di chuyển xảy ra sự cố! "
" Người là do anh phái em còn không yên lòng?" Mạc Thiên Nhật Dạ nhíu mày hỏi Lý Thiên Nguyệt.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi