[ĐN HARRY POTTER] MỘT KIẾP ĐỢI CHỜ

“Severus Snape?” Nagini hơi nghiêng đầu, cười lặp lại.

Tóc màu đen, đại khái là do hôm nay tham gia tiệc của Voldemort nên không có cảm giác đầy dầu giống như trong truyền thuyết. Áo choàng màu đen, cảm giác có hơi nghiêm túc, chẳng qua cô gần như không cảm nhận được khí thế quay cuồng trong áo choàng màu đen mà người ta nói, có lẽ Severus không dám làm Voldemort khó xử.

“Vâng, công chúa nhỏ.” Ngữ điệu khô cằn như trước, Severus bình tĩnh nhìn Nagini với ánh mắt trống rỗng.

Một bé gái xinh đẹp đáng yêu, xuất thân cao quý thần bí, cử chỉ tao nhã, cá tính hình như rất hoạt bát. Mà lúc cô nghiêng đầu đặt câu hỏi, tuy là nụ cười rất đơn thuần nhưng lại mang đến cảm giác kiêu ngạo không cho phép từ chối, thậm chí lúc bị cô nhìn chằm chặp, mặc dù cô đang mỉm cười nhưng Severus lại có cảm giác như bị một con rắn độc lạnh lùng nhìn khiến Severus cảm giác mình đang đứng trong hầm băng.

Trên thân thể cô gần như không có cảm giác ma lực dao động, nhưng xét thấy sự việc làm nổ phòng sách của Lord cùng với hơi thở Hắc ám mãnh liệt tỏa ra sau vụ nổ, cô bé này có tài nghệ ma pháp Hắc ám rất cao, không thua kém bất kì người nào ở đây. Quả nhiên xứng danh thiên chi kiêu nữ…

Chỉ tiếc, cô bé hoàn mĩ như vậy lại có vấn đề nghiêm trọng về chân…

Nhưng có Lord, cô công chúa nhỏ này nhất định sẽ hồi phục sớm thôi…

“Đại sư Độc dược kiệt xuất?” Nagini nói với Voldemort.

“Đúng thế, Nana, tài nghệ của Severus ở phương diện độc dược rất cao! Ừ, có lẽ cậu không biết, Bả Sói là phát minh của Severus.” Voldemort cười cười, nhẹ nhàng đỡ vai Nagini, giúp cô đứng vững.

Có lẽ, tương lai có thể nhờ Severus làm Chân Dược nhỉ? Nagini yên lặng tính toán, sau đó cười gật gật đầu, tay nhỏ bé lạnh lẽo được bàn tay ấm áp của Voldemort nhẹ nhàng nắm, cảm giác ấm áp được truyền đến nhẹ nhàng và quanh quẩn.

Bữa tiệc sau đó, vì sự xuất hiện của Nagini, lệch hướng thành bữa tiệc để Voldemort giới thiệu cấp dưới với Nagini, đương nhiên cũng gồm những suy đoán vô căn cứ của mọi người về Nagini và phu nhân trong tưởng tượng của Voldemort, mà chủ đề ban đầu của bữa tiệc, sớm bị vứt đến góc xó bị mọi người lãng quên rồi…

Đến lúc bữa tiệc kết thúc, thời gian đã là đêm khuya.

Các vị khách đều rời khỏi, Voldemort cũng ôm Nagini về phòng.

Nagini sớm đã mệt mỏi rã rời, không có tinh thần nằm trong lòng Voldemort,  nửa ngủ nửa tỉnh, đến khi Voldemort ngồi xuống sofa, cô mới hơi phục hồi tinh thần, ngẩng đầu hỏi hai con gia tinh đang im lặng đứng bên cạnh: “Phòng sách thế nào rồi?”

Ôn Kì kích động nói: “Phòng sách bị ma pháp Hắc ám mãnh liệt phá hủy, Ôn Kì cùng Kaka đã sửa chữa cửa sổ, rèm, bàn học rồi, sau đó Ôn Kì và Kaka làm theo lời dặn của công chúa nhỏ, nhưng có quyển sách về pháp thuật Hắc ám trên sàn có ma lực dao động rất mạnh, Ôn Kì cùng Kaka không dám đụng vào, Ôn Kì là gia tinh hư, Ôn Kì không hoàn thành được mệnh lệnh của công chúa nhỏ, Ôn Kì —-“

Nagini nghe xong thì cả kinh, quyển sách kia không có việc gì? Thì ra sách pháp thuật Hắc ám không chỉ tự bạo mà còn tự bảo vệ sao? Nhìn Ôn Kì, Kaka một bộ muốn đâm đầu vào tường, Nagini lập tức ra lệnh: “Không có việc gì, hai ngươi đã làm rất tốt, đi xuống trước đi!”

“Vâng!” Hai con gia tinh kích động thét chói tai, đôi mắt tennis tràn ngập kích động với nước mắt: “Công chúa nhỏ thật tốt bụng, công chúa nhỏ khen ngợi Ôn Kì, Kaka…” Sau đó vang lên hai tiếng vang nhỏ, hai con gia tinh biến mất cùng lúc.

“Voldy, tớ muốn đến phòng sách xem quyển sách kia!” Nagini lắc lắc cánh tay cậu.

Voldemort gật gật đầu “Được, chúng ta cùng đi!” Nói xong, ôm Nagini đi lên lầu.

Gia tinh thu dọn phòng sách rất sạch sẽ, bụi bặm lúc nổ mạnh đã được dọn sạch, sàn nhà cũng sạch nốt, mà quyển sách ma pháp Hắc ám kì lạ kia lại nằm tùy ý trên sàn.

Voldemort nhíu mày, “Quả nhiên, dao động ma lực Hắc ám mạnh hơn.”

Nagini vừa muốn vươn tay động đến quyển sách kia, đã bị Voldemort ngăn cản, “Đừng tùy ý đụng vào nó, có khả năng sẽ gặp nguy hiểm đấy!”

Nagini cười cười, nhẹ nhàng gỡ ngón tay Voldemort ra, lắc lắc đầu, “Không có việc gì, pháp thuật Hắc ám bình thường không làm tớ bị thương được.” Giải thích xong mới cúi người, vươn tay thăm dò, cầm lấy quyển sách kia.

Ngay lúc ngón tay tinh xảo của Nagini chạm vào bìa sách, dao động ma lực Hắc ám trên quyển sách lập tức biến mất. Nagini mở to hai mắt đầy ngạc nhiên, cẩn thận cầm lấy quyển sách kia, nhẹ nhàng mở vài tờ, nội dung không thay đổi, chỉ là chú thích lòe loẹt trên đó trở nên phai mờ, không nhìn ra nội dung ban đầu nữa.

“Voldy, cậu tìm được quyển sách này ở chỗ nào?” Nagini vừa tựa vào người cậu, vừa hỏi.

“Đây là một quyển sách cũ trong hiệu sách ở Hẻm Knockturn.” Voldy chớp chớp mắt, chuyên chú nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Nagini khi đọc sách, nhẹ giọng đáp.

“Ngoài dao động ma pháp Hắc ám rất mạnh, không sợ bị phá hủy, còn điều gì kì quái?” Voldemort nổi lên lòng hiếu kì, hứng thú hỏi.

Nagini tùy tay lật vài trang, chỉ vào một dòng chú thích nói: “Là cái này, trước khi có nổ mạnh, nó còn có một phần nữa! Aiz, đáng tiếc tấm da dê mà tớ chép ra bị nổ bay rồi!” Nagini làm mặt bánh bao, niệm Accio, triệu hồi ra một chồng tấm da dê cùng vài cây bút lông vũ, kê ở bên cạnh, vừa viết vừa nói: “Tớ nhớ gần hết chữ viết cổ quái này!”

Cánh tay ôm Nagini của Voldemort thoáng xiết chặt, một lúc lâu sau, cậu mới nhẹ nhàng cười nói: “Ừ, Nana, quyển sách này quả thật có chút cổ quái, chỗ cậu chỉ nói là chú thích kì quái không rõ nghĩa, còn chỗ chữ cậu đang viết kia, trong mắt tớ, là các nét hoa văn lưu loát!”

Nagini kinh ngạc quay đầu nhìn cậu.

Voldemort khẽ hôn trán cô, mới tiếp tục nói: “Không biết là ma pháp châm chích hay che giấu gì đó, từ đầu tới cuối, tớ chỉ thấy chúng là những nét hoa văn mảnh khảnh thôi.”

Nagini ngẩn người, nghĩ nghĩ, sau đó lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là bởi tớ mang huyết thống La Famille Royale?”

“Có lẽ”, Voldemort có chút đăm chiêu gật gật đầu, “Có lẽ, tác giả quyển sách này cũng mang huyết thống La Famille Royale hoặc cũng có chút quan hệ với huyết thống này.”

“Kệ đi, để nói sau!” Nagini phồng má, có chút ủ rũ, “Cũng không phải chuyện gì quan trọng.”

Voldemort gật gật đầu, để quyển sách kia lên bàn học, sau đó ném vài cái chú ngữ bảo vệ cùng xem nhẹ rồi ôm Nagini đến phòng ngủ.

Hơn một tháng, Nagini cuối cùng cũng có thể thuận lợi đi bộ, ăn cơm cũng không cần Voldemort đút nữa.

Lúc ở phòng tắm, Nagini ngoài ý muốn phát hiện, trên cơ thể cô có những đường hoa văn vừa dài vừa nhỏ. Không biết có phải là do vảy biến thành không, những đường hoa văn này nằm ở chỗ cổ, bả vai, cẳng chân, màu sắc cực nhạt, là màu xanh và bạc đan xen, nếu không chú ý thì rất khó bị phát hiện. Có thể bị cho là hình xăm, Nagini vô tâm nghĩ, huống chi, hoa văn này rất đẹp, màu nhạt còn hơn một thân màu xanh…

Chẳng qua thời gian ngủ của cô lại bắt đầu kéo dài, cũng may Nagini và Voldemort hiện tại cũng có chút hiểu biết về quá trình trưởng thành của La Famille Royale, nếu mê man trong thời gian dài nghĩa là cơ thể  đang thích ứng với lượng ma lực lớn, lúc tỉnh dậy, không chỉ ma lực mạnh hơn mà còn tăng thêm, cho nên Voldemort cũng yên tâm, dù Nagini ngủ say kêu không dậy cũng không để ý quá mức.

Mà lúc tỉnh, phần lớn thời gian, Nagini đều đầu tư vào thuật Animagus và việc học tập ma pháp Hắc ám. Cô hoàn toàn không biết lúc nào mình sẽ lớn lên, tin tức về huyết thống La Famille Royale gần như là không, nên Nagini vẫn đem phần lớn hi vọng đặt vào Animagus.

Mà Chân Dược được Severus đặc chế, Nagini cũng chiếm được một bình lớn, lúc không người, ném vài cái chú ngữ phòng ngừa trên cửa phòng sách, lại cho mình một cái ‘khóa lưỡi phong hầu’, sau đó đổ vài giọt, sau khi uống xong, cảm thấy có chút giống nước, lại như có chút giống rượu Violet. Thế nhưng hình như độc dược này không có tác dụng với cơ thể nhiều lắm, không biết là do cơ thể cô có chút đặc biệt hay là do huyết thống của cô, nhưng cô lại không thể đi hỏi người khác được. Nagini dứt khoát đổ Chân Dược cho vào nước trái cây, vừa đọc sách vừa uống như đang uống nước hoa quả…

Dù sao, bí mật trên người mình rất nhiều, không cần lo lắng cho Voldemort, cũng không cần đề phòng người khác, chỉ cần đem tâm trí để học tập ma pháp Hắc ám. Dù sao nó cũng không ảnh hưởng đến mình, Nagini sẽ không quan tâm đến bí thuật Bế quan mà trực tiếp tăng cường đề kháng của mình với Chân Dược, dù sao, làm việc cẩn thận thì sẽ không lo lắng quá nhiều….

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi