[ĐN HARRY POTTER] MỘT KIẾP ĐỢI CHỜ

Nhìn sự đau lòng không giấu được trên mặt Christian, Nagini sững lại, sau đó trong lòng cũng nảy sinh cảm giác đồng bệnh tương liên phức tạp.

Ở nơi cô không nhìn thấy, Voldy của cô, đã chịu bao nhiêu đau khổ, một mình…

Không yên lòng một lát, đến khi Nagini phục hồi tinh thần, Christian đang nâng Grindelwald dậy, lấy ra một chiếc đũa phép, dùng một ma pháp nhỏ kiểm tra sức khỏe của ông ấy.

“Đó là câu chú không thể phá giải, anh đưa ông ấy đi trước đi!” Nagini nói xong, bước tới chỗ sofa, tự rót cho mình một chén nước, đưa lên miệng nhấp một ngụm.

“Nói điều kiện trước đi, nếu không xin thứ cho tôi không thể đồng ý!” Christian cẩn thận nâng Grindelwald dậy, hỏi Nagin đang đứng sau lưng.

“Thứ nhất, anh và các thành viên Thánh đồ không được tiết lộ thân phận của tôi!” Nagini tay cầm cốc nước, tay còn lại nhẹ gõ gõ bàn trà, “Thứ hai, giúp tôi có một bản thông báo nhập học được ghi lại ở trường Durmstrang, đồng thời không được tiết lộ tin tức này cho các thành viên Thánh đồ khác!”

“Được!” Christian trả lời dứt khoát, anh hơi dừng lại, lại bình tĩnh nói thêm một câu, “Thân phận của cô là gì, tôi còn chưa biết!”

Nagini sặc nước, ho khan một lát mới lấy tay vịn trán, “A, xin lỗi, tôi quên, vậy các anh đừng đem chuyện tôi làm nổ Nurmengard nói ra nha!”

Christian nở nụ cười, vẫn bình tĩnh trả lời: “Yên tâm, nói chính xác thì dù chúng tôi có tiết lộ ra ngoài cũng không có ai tin, hơn nữa hành động bình thường của Thánh đồ cũng không được tuyên bố ra ngoài. Huống chi, cho dù có làm thật thì Thánh đồ cũng không rảnh đi giải thích!”

Khóe miệng hơi giật giật, quả nhiên Christian không phải phù thủy bình thường, ngay cả che dấu tin tức cũng lưu loát. Hơn nữa, theo ý trong lời anh ta nói, chuyện Nurmengard bị ‘khủng bố tập kích’ lần này sẽ do Thánh đồ sẽ đứng ra nhận trách nhiệm, cũng tốt, hợp tình hợp lí, chỉ là người của Bộ Pháp Thuật Đức có lẽ sẽ nổi điên lên…

“Cứ như vậy đi!” Nagini đặt cốc xuống, đứng lên tiến tới cạnh Christian, nhỏ giọng niệm vài câu chú ngữ, lập tức có vài tia sáng màu vàng kim quấn quanh cổ tay hai người, đợi đến khi chú ngữ hoàn thành, ánh sáng cũng chậm rãi biến mất.

“Không phải ma pháp này cần người thứ ba làm chứng sao?” Christian kinh ngạc hỏi.

“Là bản cải tạo, vốn là ước định giữa hai người nên việc cần người thứ ba làm chứng là không cần thiết!”

Nagini thuận miệng giải thích, sau đó đưa cho Christian một tờ giấy, nội dung giống hệt tờ giấy lúc trước đưa cho Samuel, “Giấy thông báo nhập học và ghi chép cứ dựa theo nội dung trên này. Đừng kinh ngạc như vậy, chỉ cần một lọ dược giảm linh là sẽ thành như vậy thôi!”

“Không, tôi chỉ không hiểu tại sao cô lại muốn tự biến mình thành học sinh mới nhập học.” Christian có chút đau đầu nói, anh càng ngày càng không đoán được ý nghĩ của cô gái trước mặt này, cũng có thể nói, ngay từ đầu anh đã không hiểu được mục đích của cô khi tới đây rồi! Không hiểu tất cả những hành động của cô, từ việc một mình thâm nhập Nurmengard, cưỡng chế mang bệ hạ ra ngoài, sau đó kiêu ngạo để lại dấu hiệu, nhưng câu ‘Vương giả trở về’ của cô thật đúng là làm lòng người thoải mái… Hơn nữa, phong cách hành sự quái dị, thậm chí, sự hiểu biết của cô với Thánh đồ căn bản không phải là điều mà các cô gái ở tuổi này nên biết!

Nagini nhún vai, nói bằng ngữ điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Christian, tôi không phải thực sự chỉ mới mười một tuổi, chẳng lẽ anh cho rằng tôi còn có thể nhận được giấy nhập học từ Hogwarts?” Hơn nữa, lúc được coi là mười một tuổi thì cô vẫn đang ở trong Hogwarts với Voldy, có thể là do huyết thống không phải phù thủy nên cô vẫn không nhận được giấy thông báo!

“Cô muốn vào học viện Hogwarts?” Christian trợn to mắt nhìn cô.

Nagini chẳng hề để ý, cười gian xảo, “Tôi rất hoài niệm thành Hogwarts, muốn ôn lại một chút cảm giác khi ở đó, nhưng Dumbledore rất đa nghi, trực tiếp xin nhập học nhất định sẽ rất phiền phức nên câu chuyện một học sinh Durmstrang bởi vì vừa chuyển nhà đến Anh nên phải chuyển tới trường Hogwarts sẽ là một lý do vô cùng hợp lý! Hơn nữa, tôi mang thân phận học sinh mới nhập học, xen lẫn trong đám tân sinh sẽ không gây chú ý!”

Christian không phản bác, tuy anh hoài nghi mục đích của cô nhưng hành động tiếp theo này lại không liên quan đến bọn họ, cô gái này rốt cuộc muốn gì? Nhưng mà mọi người đều không thích Dumbledore, vậy nên hành động của cô cũng tạm coi như là hành động của chiến hữu… Được rồi, lập tức dứt khoát nhận lời, “Được, tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành thủ tục nhập học cho cô.”

“Hả? Không cần vội vàng!” Nagini nháy mắt, “Năm sau, tôi muốn giấy thông báo nhập học của năm sau. À, đúng rồi, Dumbledore có biết anh là thành viên Thánh đồ không?”

“Biết!” Christian hơi nghiến răng, lại mang tự giễu nói, “Chúng tôi từng giao chiến, nếu không phải vì mệnh lệnh của bệ hạ, ai có thể để tên chết tiệt kia sống nhiều năm yên ổn như vậy chứ!”

Nagini im lặng, thì ra anh đẹp trai này vẫn cùng đường với cô…

Lúc trước Grindelwald khư khư cố chấp đồng ý quyết đấu, thậm chí còn thua một cách không minh bạch nhưng Thánh đồ dưới quyền ông vẫn luôn trung thành như một, công tác lãnh đạo còn làm rất tốt, Voldy hẳn nên học tập người ta…

“Hiện tại thân thể của ngài Grindelwald không tốt lắm, tôi nghĩ, các anh hẳn là có một vị bác sĩ xuất sắc.” Nagini đổi đề tài, “Lúc trước tôi cho một ít thuốc an thần cùng thuốc mê vào đồ uống của ông ấy, chắc là một lúc nữa mới tỉnh, hơn nữa…” Nagini hơi mím môi, hơi chần chừ: “Trước khi làm nổ Nurmengard, tôi đã nói với ngài Grindelwald, nên ông ấy sẽ không trách anh!”

Ý là nổ Nurmengard cũng đã nổ rồi, hơn nữa thân phận người gây ra còn không rõ nên ngài cũng không vi phạm lời thề năm đó, vả lại thân thể quan trọng hơn, ngài vẫn là an phận nghỉ ngơi dưỡng sức ở tổng bộ của Thánh đồ đi!

Đương nhiên, dùng một câu đơn giản khái quát tình trạng hiện giờ giữa Nagini và Christian cùng hàm nghĩa ẩn trong lời nói chính là ‘tiếng xấu tôi gánh, chịu chết anh đi…’ Bệ hạ của anh, anh không chăm sóc thì ai chăm sóc!

Christian nghe vậy hơi nhíu mày nhưng vẫn lơ đễnh nói, “Tôi đưa bệ hạ về trước, cái cô muốn tôi sẽ giao cho cô sau!”

Nagini gật gật đầu, Christian nhận lời không chút nghi ngờ, bọn họ rời đi lập tức.

Christian ngồi xuống, đỡ chặt Grindelwald, ‘ảo ảnh di hình’ rời đi.

Nagini sửng sốt, nhanh chóng hỏi với theo: “Anh cứ như thế mà đi à? Chim lửa thì sao?”

Christian cười cười, nghiến răng nghiến lợi nói một câu: “Một con chim lửa ngu ngốc thôi mà, chẳng lẽ còn muốn tôi để ý nó có đi tìm chết hay không?” Sau đó không chờ Nagini nói thêm liền hổn hển ôm Grindelwald ‘ảo ảnh di hình’ biến mất. Hừ, ngoại trừ việc lôi kéo lực chú ý của bệ hạ nó cũng chẳng còn tác dụng gì, mà cố tình nó còn lớn lên cùng với con chim lửa của lão bất tử Dumbledore, khiến cho mỗi lần bệ hạ nhìn thấy nó đều dùng ánh mắt phức tạp như vậy, Thánh đồ từ trước tới nay không nuôi cái loại phế vật vô dụng này! Ích lợi của nó? Làm đồ lưu niệm cho đến khi bệ hạ chán ốm sao?

Nhìn chỗ Christian biến mất, Nagini chớp chớp mắt, sau đó lộ ra một nụ cười đáng yêu mà gian xảo như hồ ly, vui tươi hớn hở xoay người đi đến góc tường, vươn một ngón tay, hứng khởi gõ nhẹ tảng băng đông cứng chắc quanh người phượng hoàng, nhìn bộ dáng hoảng sợ mà không thể động đậy của chim lửa.

“Ha ha, chủ nhân của mày cùng cấp dưới trung thành của ông ấy đi mất rồi, giờ chỉ còn mày ở đây, làm sao bây giờ?”  Nagini có chút hoang mang cắn môi, sau đó hơi nhếch môi, nở nụ cười nhạt, “Nha, mày giờ không ai muốn nên tao đem mày đi nướng nhé, được không?’

Nếu con chim phượng hoàng kia có thể nhúc nhích, khẳng định đã bị dọa tới phát khóc…

Hu hu, chủ nhân, sao người còn chưa tỉnh, dù phượng hỏa có thể dục hỏa trùng sinh nhưng tôi không muốn bị cô nàng điên khùng chỉ biết ăn kia dùng ‘ngọn lửa ma quỷ’ nướng lên ăn đâu…

Nagini hơi do dự, chợt nhớ ra nước mắt của phượng hoàng là một trong những loại thuốc chữa bệnh kiêm trị độc hiếm có, có nên thừa cơ lấy một ít không nhỉ? Tuy Christian rất ghét con chim phượng hoàng này, còn cố ý quẳng nó lại, đương nhiên là mong mình ‘chăm sóc’ cho nó, nhưng đến lúc Grindelwald tỉnh lại, có khi lại muốn lấy lại con phượng hoàng ‘quý giá’ này.

Lập tức, Nagini gõ nhẹ lên tầng băng trên đầu phượng hoàng, “Này, tao có thể không nướng mày, chỉ là mày cũng phải đổi lấy một chút gì đó chứ nhỉ, phải không?”

Nếu bây giờ phượng hoàng có thể cử động, nó nhất định sẽ gật đầu điên cuồng, nhưng bây giờ nó không cử động được nên chỉ có thể liều mạng dùng ánh mắt đáng thương, thức thời, hiểu ý, thầm nói nó cái gì cũng biết, điều kiện gì cũng đáp ứng…

Nagini nhìn con mắt đang đảo như rang lạc của phượng hoàng liền bật cười, làm tan lớp băng ở đầu và đuôi phượng hoàng, sau đó cô không chút khách khí nhổ hai cái lông chim màu vàng vừa dài vừa đẹp, rồi dùng ‘đóng băng ngàn dặm’ đông nó lại, cất kĩ. Nagini lại lấy một cái bình thủy tinh, yếm thêm ma pháp không gian mở rộng, rồi đặt chiếc bình dưới đôi mắt đẫm lệ mông lung của phượng hoàng, “Khi nào bình đầy, nợ nần giữa chúng ta coi như xóa bỏ, tao sẽ không tiếp tục làm khó dễ mày, cũng không nướng cánh phượng hoàng nữa, ok?”

Phượng hoàng bị đóng băng nửa người sợ tới hai mắt đãm lệ, dùng sức gật đầu, thế rồi nước mắt như không đáng tiền, chảy tí tách vào bình thủy tinh.

Nagini thoải mái duỗi eo, nằm lên giường, ngày mai là có thể giải quyết con chim phượng hoàng này rồi, haizz, lúc nãy không quên hỏi Christian xem giới Pháp thuật có công ty chuyển phát nhanh không… Quên đi, có gì  thì chờ đến lúc về Anh tìm mấy con chim cú mèo đem con hỏa điểu này quăng đến sảnh đường Hogwarts để Dumbledore nhận là được rồi… Chắc là con phượng hoàng Fawkes của Dumbledore sẽkhông để ý việc chia một nửa cái tổ cho đồng loại của mình đâu ha, dù sao phượng hoàng ít như vậy, có thêm được một người bạn rất tốt đó…

Trong lúc đó, Christian đã đưa Grindelwald về tổng bộ bí mật của Thánh đồ, mấy người lúc trước cùng xuất hiện trước mặt Nagini lúc nãy cũng đã nhận được tín hiệu của anh mà về đến tổng bộ.

Nhẹ nhàng đặt Grindelwald xuống chiếc giường lớn mềm mại, Christian lập tức tìm Adolf Ludwig – Thánh đồ am hiểu ma pháp trị liệu nhất đến kiểm tra thân thể của Grindelwald.

Christian và vài Thánh đồ cao cấp khác đứng yên tĩnh ở bên cạnh, nhìn khuôn mặt già nua, mái tóc hoa râm, còn cả đôi tay thô ráp của Grindelwald bằng khuôn mặt trang nghiêm, trong lòng thì thầm hận Dumbledore – kẻ tạo ra tất cả việc này. Về quyết định của bệ hạ đã sớm bị những Thánh đồ trung thành lại bao che khuyết điểm này không hẹn mà cùng xem nhẹ…

Tin tưởng, ngày mai thời tiết sẽ rất tốt, nhất định thế!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi