ĐỒ TỂ ĐÓN DÂU



Edit&Beta: Miêu
Tiểu người què không biết mắng người khác, ngược lại thiếu chút nữa tự mình tức giận đến ngất đi.

Ai mà ngờ đối phương có thể mặt dày đến mức nói y cứ chờ xem.

Còn lớn tiếng nói với y.

“Có giỏi thì ngươi cứ kêu phu quân của ngươi về đây đi, xem hắn là muốn một người què như ngươi, hay là muốn một người có thể sinh hài tử cho mình!”
Tức giận đến mức Tiểu người què không biết phải làm sao, chỉ có thể đem cửa đóng lại sau đó quay về phòng.

Y tự ngồi trên giường giận dỗi một mình.

Phu quân của y không thích y, đương nhiên là y biết rồi.

Y làm sao mà không biết suy nghĩ của Trương đồ tể chứ, hắn thật sự không có bao nhiêu thích y, sở dĩ cưới y là do sính lễ tiện nghi thôi.


Tại vì y là người què, chân không được nguyên vẹn, cho nên cũng không có giá trị, là thứ đồ không đáng tiền, dù sao thì dùng thì cũng là dùng nên có bộ dáng nào mà chẳng được.

Tự mình ngồi suy nghĩ như thế, Tiểu người què nhịn không được vươn tay lau mặt.

Cho dù có như thế nào, thì y cũng không thể chịu đựng được việc mình đi tranh giành tình cảm với nữ nhân khác.

Tuy rằng thân thể y không được lành lặn, nhưng mà dù có ra sao thì y cũng là người từng được đi học, là người có học thức.

Thật sự không thể nào chịu được cảnh mình ngang hàng với nữ nhân, rồi hèn mọn cúi đầu cầu xin sủng ái của người.

Trong lòng Tiểu người què nghĩ, nếu như phu quân nhất định muốn cưới người mà mình thương thầm về nhà, vậy thì y nhất định sẽ bỏ đi.

Hiện tại y có thể dạy chữ cho hài tử ở trong thôn, tuy rằng không thể làm việc, nhưng để tự nuôi mình là không thành vấn đề, cớ gì phải ở lại đây để đau đầu chứ.


Cho nên khi hôm nay Trương đồ tể vui vẻ quay về nhà, vừa mở cửa, liền phát hiện bếp lò trong nhà lạnh lẽo, ngay cả tức phụ thường ngày hay chầm chậm ở trong bếp cũng không thèm để ý đến hắn.wattpadtien161099
Ở trong nhà kiểm tra một vòng, Trương đồ tể mới phát hiện ra Tiểu người què đang chùm chăn, bộ dáng hình như là ngủ rồi.

“Tức phụ, ngươi bị sao thế? Có phải là người có chỗ nào không thoải mái hay không, ta đi gọi đại phu nha.”
Nằm quay lưng về phía hắn, Tiểu người què lên tiếng.

“Không phải, là chuyện vui của ngươi.”
“Chuyện vui gì?” Trương đồ tể muốn xoa đầu y nhưng không được.

“Có người đến đây muốn sinh hài tử cho ngươi, ngươi vui rồi đúng không.”
“Thật hả?” Trương đồ tể vui mừng, lập tức không biết xấu hổ mà cọ cọ lên người y.

“Ngươi làm gì đó?”
“Không phải là ngươi nói muốn sinh hài tử sao? Bây giờ chúng ta liền tạo a.”
Hứ!
Tiểu người què tức giận rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
- --*---
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi