ĐÔ THỊ BÌNH THƯỜNG CUỘC SỐNG



Trên lớp học.


Thấy Hạo Thiên quan sát chính mình, Mộ Khuynh Thành hướng hắn lộ một cái nụ cười thật xinh đẹp , sau đó tinh nghịch nháy mắt nhìn hắn , nói :
- Đẹp mắt không?
- Ừm , đẹp mắt.


Hạo Thiên không khỏi gật đầu một cái , cô nàng này là thực sự câu người , xinh đẹp khuôn mặt , lung linh vóc người , thon dài hai chân.

Cả người không có chỗ nào mà không phải là cực phẩm.


- Hì hì , nếu ta đẹp mắt như vậy mà nói , ta liền làm lão bà của ngươi.

Sau này ngươi cưới ta có được hay không?
Mộ Khuynh Thành nụ cười càng đậm , nhìn hắn hỏi.


Hạo Thiên nghe vậy lắc đầu một cái.


- Không thể.


Nói đùa.

Cưới cái gì lão bà.

Hiện tại không phải là thoả mái a , thích làm gì thì làm.

Cưới vợ sau đó cuộc sống Hạo Thiên cũng không có nghĩ tới.

Hơn nữa hắn hiện tại mấy cái nữ nhân , biết cưới ai ?
- Ngươi ...!
- Ta làm sao ?
- Không có gì!
Mộ Khuynh Thành tức giận mà quay đầu đi , vẻ mặt không tình nguyện nói :
- Ngươi cũng không muốn quên , ngươi phía trước đáp ứng ta chuyện.


- Chuyện gì?
- Liền là chuyện đó a!
- Cái gì loại chuyện đó? Ngươi nói chuyện có thể hay không nói rõ hơn một chút.


Hạo Thiên cười cợt nhìn nàng.


Mộ Khuynh Thành khuôn mặt ửng hồng , nói :
- Ngươi ....!Liền là về nhà ta gặp ta ba mẹ sự việc.

Ngươi hôm trước đã đáp ứng.


- A! Nguyên lai là việc này.


Hạo Thiên trên măt một bộ bừng tỉnh.


Nhìn hắn bộ dạng này bộ dáng , Mộ Khuynh Thành tức giận đến nghiến răng.


Người này ! Căn bản chính là cố ý !
Chuyện là mấy ngày trước Mộ Khuynh Thành có cùng Hạo Thiên nói chuyện về nhà mình sự tình.

Nàng dù sao cũng bị hắn chiếm hết tiện nghi , muốn sớm một chút gặp gia trưởng , để tránh Mộ Như Yên đưa em gái kia có cơ hội.


Nói đến Mộ Như Yên , vị này em gái gần đây nhưng mà giống như rất đắc ý.

Nàng cũng không có biết chuyện gì xảy ra.


Lúc nàng đề cập tới về nhà mình , Hạo Thiên là không đồng ý , nói thế nào cũng không đồng ý.

Sau đó nàng buộc phải xử dụng mỹ nhân kế.

Ngay ở trong giờ học mặc kệ hắn khi dễ.

Ở trên người nàng lung tung sờ mó.

Cuối cùng hắn cũng chịu đáp ứng.


- Hạo Thiên , lát nữa tan học thì cùng ta về nhà thôi.


- Lát nữa ?
Hạo Thiên kinh ngạc hỏi.

Vốn dĩ lúc đó hắn chỉ chống chế một chút.


Không nghĩ tới Mộ Khuynh Thành đúng là gấp gáp.

Mới có mấy ngày , hôm nay lại đã muốn kéo hắn về nhà.


- Ngươi đã đáp ứng ta sự việc , không cho phép nuốt lời.


Mộ Khuynh Thành lườm lườm hắn nói.


Tốt a ....!Hạo Thiên có thể như thế nào.

Mười ngày trước hắn đã đem Mộ Khuynh Thành cho cái kia.


Ngay tại trên lớp học , lúc tan học sau khi hắn liền chịu không nổi mà đè nàng ra tại chỗ xử quyết.

Quanh đi quẩn lại Mộ Khuynh Thành lần đầu tiên cũng là bị hắn ở ngay tại chỗ này cướp đoạt.


Hiện tại người ta muốn gặp gia trưởng , này nhưng là chuyện sớm hay muộn.

Hơn nữa mấy ngày trước bản thân còn đồng ý , bây giờ nhưng không từ chối được.


- Ta khi nào nuốt lời qua a.


Hạo Thiên cười hắc hắc hai tiếng.

Từ từ đưa tay về phía bộ ngực của nàng , nhưng nhanh chóng lại bị chặn lại.


- Không được ...!Hạo Thiên.


Mộ Khuynh Thành đỏ mặt nhìn Hạo Thiên.

Này tên hỗn đản lại muốn một lần nữa ngay trong giờ học đùa nghịch nàng.


- Khuynh Thành , để ta sờ một chút có được không? Coi như để lấy động lực lát nữa gặp gia trưởng.


Hạo Thiên nhìn Mộ Khuynh Thành thấp giọng nói.


Bị phát hiện gì đó hắn cũng không sợ.

Hiện tại là Liễu Tình Tư môn học.

Nàng nhưng là chủ nhiệm lớp , bạn học nào có người dám không chăm chú nghe giảng.


- Vậy… Vậy chỉ được một chút ....!
Mộ Khuynh Thành ngượng ngùng nói , âm thanh càng lúc càng nhỏ, cánh tay ngăn cản Hạo Thiên cũng đã buông lỏng hơn.


Lần trước loại kia vụng trộm kích thích còn khiến nàng nhớ mãi không quên đâu.


Thấy nàng đồng ý , Hạo Thiên bàn tay lập tức vồ lên ngực nàng , xoa nắn nhẹ nhàng.


Mộ Khuynh Thành thân thể run lên.

Mím môi không để mình phát ra thanh âm.


Hạo Thiên xoa bóp mấy lần , mặc dù qua hai lớp áo nhưng vẫn thấy cảm giác mềm mại vô cùng , co dãn mười phần , cực kỳ thoải mái.


Mộ Khuynh Thành không khỏi phát ra những tiếng thở gấp.


- Mau… Mau buông tay.

Hạo Thiên ....!không phải nói chỉ một chút thôi sao?
Nàng giọng nói ngắt quãng , mặt đẹp đỏ bừng , bộ ngực truyền đến cảm giác dễ chịu , khiến thân thể nàng như muốn nhũn ra.


Mỗi khi thân mật tiếp xúc , nàng giống như biến thành một người khác vậy.

Rụt rè , xấu hổ , ngượng ngùng ...!
- Đây cũng mới là một chút a.

Chưa có hơn.


Hạo Thiên vô sỉ nói , bàn tay vẫn tiếp tục hoạt động trên ngực nàng.


Mộ Khuynh Thành bị hắn khiến cho cả người mềm nhũn vô lực , gục ở trên bàn , trong miệng nhẹ giọng xin buông tha.



- Hạo Thiên… mau buông tay ra a.


Nàng giọng nói đứt quãng , muốn đưa tay ngăn cản nhưng bị hắn một bàn tay khác ngăn cản.


- Đừng sợ , lão sư cũng không nhìn thấy chúng ta.

Hơn nữa Khuynh Thành ngươi nhưng không thấy rất thoải mái , kích thích sao ?
Hạo Thiên nhìn nàng cười nói , trên tay động tác cũng nhất thời tăng lên.


Mộ Khuynh Thành cả người không ngừng run lên.


- Thoải..

Thoải mái..

Nhưng bây giờ đang trong giờ học ...!
Mộ Khuynh Thành lí nhí nói , nàng hai má đỏ ửng , trong miệng tiếng thở dốc không ngừng.


- Sẽ không ai phát hiện đấy.

Hơn nữa lần trước không phải là cũng như vậy ?
Hạo Thiên áp sát vào bên cạnh Mộ Khuynh Thành ở bên tai nàng thì thầm.


Mộ Khuynh Thành liếc nhìn cả lớp một lượt , sau đó cúi thấp đầu xuống.


Hạo Thiên thì thừa thời cơ đưa tay vào trong áo nàng , tiếp tục nắn bóp.


Mộ Khuynh Thành mặc dù vô cùng thoải mái nhưng không dám cho mình phát ra tiếng động nào.

Nàng liều mạng cắn môi, không để mình phát ra thanh âm.


Bên trong phòng học , mọi người đều im lặng nghe giảng bài , không ai phát hiện ra hai người mờ ám.


Hạo Thiên tay trái vòng ra sau lưng nàng , nhẹ nhàng cởi nút áo lót ngực nàng ra.

Tay phải thì di chuyển dần xuống , cởi bỏ hai cái cúc áo sơ mi phía dưới.


Mộ Khuynh Thành nhất thời kinh hãi , đưa tay ra ngăn cản , nhưng lúc này Hạo Thiên lại nhẹ liếm vành tai nàng , khiến cho nàng nhất thời ngẩn ra.

Ngăn cản động tác chậm lại một chút.


Lợi dụng khoảnh khắc này , Hạo Thiên một lần chơi lớn , nhanh chóng đưa tay vào trong váy nàng.

Tay kia cho vào trong ngực nàng , nhẹ nhàng đem một quả núi khống chế trong tay.


- A… … Không nên, Hạo Thiên… Không nên a … A.


Mộ Khuynh Thành thanh âm đứt quãng , muốn ngăn cản Hạo Thiên nhưng nàng giống như không điều khiển được cơ thể mình.

Bộ phận tư mật giữa hai chân bị tay hắn làm loạn , đã có một ít ướt.


Này nhưng khiến nàng cảm thấy nơi đó có chút khó chịu.

Trong đầu không khỏi sinh ra ý muốn bàn tay kia đi sâu vào một chút.


- Hắc hắc , có phải cảm thấy thỏa mái hơn không ?
Hạo Thiên thì thầm bên tai nàng nói.

Ánh mắt hắn vẫn luôn đảo quanh phòng học , một khi có biến hắn liền nhanh chóng thu tay.


- Đúng vậy… Hạo Thiên… A…
Mộ Khuynh Thành căn bản không nói nổi nữa , bởi vì ngón tay của hắn thỉnh thoảng lại vân vê lấy núm vú của nàng.

Mỗi lần đều khiến nàng cảm thấy như có dòng điện chạy qua, cảm giác vô cùng sung sướng , hạ thân bên dưới không ngừng rỷ nước.


- Hắc hắc , thêm một chút nữa thế nào ?
Hạo Thiên cười hắc hắc nói , ở giữa hai chân nàng bàn tay lách qua mép quần lót , một ngón tay trực tiếp xâm nhập vào cơ thể nàng.


Mộ Khuynh Thành kinh hãi , vội vàng khép hai chân ngăn không cho hắn đạt được.



Còn phản kháng được ?
Hạo Thiên cười hắc hắc , ở trên ngực nàng hai ngón tay lại bắt đầu vân vê kia hạt anh đào.


Này nhưng nhất thời khiến Mộ Khuynh Thành nhẹ " hừ " một tiếng , hai chân cũng buông lỏng ra.


Hạo Thiên lập tức chớp lấy thời cơ , ngón tay kia bắt đầu mạnh mẽ công phá thành trì.

Mộ Khuynh Thành tỉnh hồn lại phát hiện ra , nàng vội vàng khép chặt lại chân lại.

Nhưng có vẻ như đã không kịp.


Trong phút chốc cả người nàng một trận co giật kịch liệt , nháy mắt mất đi sự kháng cự.


Nàng liều mạng cắn chặt môi để tránh phát khó xử thanh âm.

Hạo Thiên ngón tay bắt đầu ngọ nguậy , bốn phía bới móc.


Giữa hai chân Mộ Khuynh Thành tư mật bộ phận càng lúc càng trở nên ẩm ướt.

Khiến cho Hạo Thiên động tác càng trở nên dễ dàng.


.................................................!
Một lúc sau , cả người Mộ Khuynh Thành rung động kịch liệt , hai chân kẹp chặt lấy tay Hạo Thiên.

Cứ như vậy gần một phút , nàng thân thể mới thả lỏng ra , vô lực gục xuống bàn , miệng thở hổn hển.


Quá kích thích lại không dám kêu , Mộ Khuynh Thành cắn môi đến mức chảy máu.


- Hạo Thiên ...!Ngươi quá xấu rồi.


Vài phút sau đó , Mộ Khuynh Thành thẹn thùng nhìn Hạo Thiên khẽ gắt.


- Hắc hắc , nam nhân không xấu, nữ nhân không thương.


Hạo Thiên cười xấu xa một tiếng.

Sau đó nhanh chóng thu dọn một chút tàn cục.


Trong phòng học , tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn nhìn về phía trên bục giảng , không ai chú ý tới hai người ở phía cuối vừa có một cuộc đại chiến.


.............................................!
Tan học thời điểm , Mộ Khuynh Thành liền dắt Hạo Thiên về nhà nàng.


Cao cấp biệt thự.

Không sai , Mộ Khuynh Thành nhà ở chính là một căn cao cấp biệt thự.


Bình thường từ Mộ Khuynh Thành cách thức ăn mặc cùng khí chất Hạo Thiên đã biết nàng gia đình thuộc dạng giàu có.

Cho nên giờ phút này Hạo Thiên đứng trước khu nhà cao cấp , không chút nào cảm thấy kinh ngạc.


Ngược lại là Mộ Khuynh Thành , nàng lại là vụng trộm mà liếc mắt nhìn hắn.

Thấy hắn không có bất kỳ biểu hiện khác thường nào , nội tâm không khỏi thở phào một hơi.


Nàng là qua chủ nhiệm lớp biết đến Hạo Thiên tình cảnh gia đình không tốt.

Sợ hắn sau khi biết được điều kiện nhà mình sẽ sinh ra ngăn cách.

Cảm thấy tự ti , không xứng này kia ....!
Hiện tại thấy hắn bình tĩnh như vậy , cục đá trong lòng cũng rơi xuống.


...................................................................!
- Ba mẹ , đây chính là ta nói với các ngươi bạn trai ta , Hạo Thiên.


- Bác trai bác gái tốt.


Hạo Thiên sau khi đi vào nhà bên trong , đối với ngồi đối diện tại trên ghế sa lon đôi vợ chồng trung niên chào hỏi.


Nghe thấy tiếng nói , hai vị trung niên nhân nhìn về phía Hạo Thiên , trong tầm mắt đều là dò xét.


Cái gì tình huống ???
Hạo Thiên trong đầu dâng lên một loạt dấu chấm hỏi.

Mặc dù hắn là hậu bối nhưng cũng không thể cứ để hắn đứng như trời trồng giữa nhà a.

Hắn dù sao cũng gọi là khách.


Trong phòng khách lúc này có ba người.

Mộ Khuynh Thành ba mẹ cùng Hạo Thiên.

Mộ Khuynh Thành đã đi về phòng cất cặp sách.

Mà nàng ba mẹ cứ như vậy ngồi trên ghế nhìn Hạo Thiên.



- Ngươi.

.

.

Ngươi tên gọi Hạo Thiên ?
- Dạ.

Cháu tên là Hạo Thiên.

Bác trai nhiều mạnh khoẻ.


Hạo Thiên cười gật gật đầu , tuy trong lòng bắt đầu có chút khó chịu , thế nhưng cơ bản lễ nghĩa vẫn là muốn có.


- Ah.

.

.


Mộ Khuynh Thành ba ba có chút ý vị sâu xa mà nhìn Hạo Thiên một chút , giả vờ không để ý hỏi :
- Là Khuynh Thành bạn học ?
- Dạ thưa bác.


- Nghe Khuynh Thành nói cháu phụ mẫu mất sớm ?
- Ba mẹ ở cháu lúc còn nhỏ liền bị tai nạn .....!
Hạo Thiên lúc này liền dừng lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy trong mắt Mộ Khuynh Thành mẹ sự khinh thị , ghét bỏ.


Đây là không hài lòng chính mình.

Cụ thể là hai bên gia đình không môn đăng hộ đối dẫn tới sự khinh thị ?
Phòng khách lúc này lại không còn thanh âm.

Mộ Khuynh Thành ba ba thì cầm lấy tờ báo tiếp tục đọc.

Mẹ nàng thì ngồi bên cạnh gọt hoa quả.

Cả hai người không chút nào để ý tới vẫn đang đứng giữa nhà Hạo Thiên.


Năm phút sau , Hạo Thiên liếc nhìn hai người một chút , sau đó mặt không biểu tình , nói :
- Bác trai bác gái.

Cháu còn có việc bận , hôm khác lại tới thăm hai vị.


Nói xong cũng không thèm để ý tới hai người nữa , quay người rời đi.


Đối với Mộ Khuynh Thành ba mẹ , Hạo Thiên hảo cảm triệt để là số âm.


Cho dù không chấp nhận hắn làm Mộ Khuynh Thành bạn trai , nhưng chí ít hắn cũng là nàng bạn học.

Cứ như vậy thái độ đối xử ?
Người giàu có chính là như vậy đức hạnh ?
Hoàn toàn khác biệt so với Liễu Tình Tư cùng Trương Tâm Anh ba mẹ a.


Hạo Thiên bắt một chiếc taxi trở về trường học.


Trên đường Mộ Khuynh Thành có cho hắn gọi điện thoại.


- Hạo Thiên ngươi đi đâu rồi ?
- Trở về trường học a.


- Ta ba mẹ đuổi ngươi ?
- Không phải.

Ta là có việc đột xuất.


Đối với Mộ Khuynh Thành ba mẹ không có hảo cảm , nhưng hắn đối với nàng thái độ vẫn không có chút nào thay đổi.


- Thật không phải là do ba mẹ ta ?
- Tốt rồi Khuynh Thành.

Ta thật sự là có việc bận.

Không cùng ngươi ba mẹ có liên quan.


Hạo Thiên cười nói.

Hắn cũng không muốn nàng cùng ba mẹ có cái gì cãi vã.


Cùng nàng trò chuyện thêm vài câu , sau đó hắn chủ động ngắt điện thoại.


Ngồi trên xe Hạo Thiên thở dài một hơi.

Hôm nay đi gặp gia trưởng cứ như vậy thất bại !



Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi