ĐÔ THỊ BÌNH THƯỜNG CUỘC SỐNG



Bị Hạo Thiên bất ngờ cho một cái tát.

Lý Minh Nguyệt bụm mặt , thấy hắn nổi giận dáng vẻ , nàng khóc nức nở nói :
- Hạo Thiên ...!Ta ...!Ta từ nay sẽ cẩn thận ...!Không để bị người ta giật mất đồ nữa ...!
Vốn dĩ đang tự trách bản thân Hạo Thiên nghe xong nàng nói xong lại biến thành buồn bực.

Cái này ngu ngốc nữ nhân còn nghĩ hắn tiếc cái túi xách kia đâu.


Hắn nổi giận là do nàng nói nàng đuổi theo tên cướp kia.

Kia nhưng nhiều nguy hiểm nha.


Biết đâu tên kia chó cùng bứt dậu , gây nguy hiểm cho nàng thì làm thế nào ?
Ngốc nghếch nữ nhân !
Hạo Thiên buồn bực đưa tay ý định xem xét một chút nàng khuôn mặt.

Nhưng mà Lý Minh Nguyệt giống như nghĩ hắn lại muốn đánh nàng giống như , lao người về phía trước ôm chặt lấy bắp đùi hắn.

Sợ hãi không ngừng nói :
- Hạo Thiên , ta xin lỗi ...!Xin lỗi.


Cúi đầu nhìn đang ôm lấy chân mình nữ nhân , Hạo Thiên kìm nén bật cười xúc động , bàn tay xoa xoa nàng mái tóc , hỏi :
- Xin lỗi ? Vậy biết mình sai ở chỗ nào không ?
- Ta làm mất ...!
- Ừm ?
Lý Minh Nguyệt hai mắt đẫm nước ngước lên nhìn hắn.

Nàng nhớ tới hắn không phải là loại vì mất đi một cái túi xách mà tức giận loại người.

Cũng may nàng cũng là cái đầu óc linh hoạt người.

Nhanh chóng hắn nổi giận cùng với một cái tát nguyên nhân , nói :
- Ta ...!Ta không nên đuổi theo tên cướp kia ....!
- Hừ !
Hạo Thiên hừ hừ một tiếng.

Sau đó đưa tay kéo nàng dậy.


Nhìn trắng hồng trên má in ấn dấu vết màu đỏ bàn tay , hắn cảm thấy đau lòng vô cùng.


Đưa tay khẽ vuốt ve , hỏi :
- Đau không ?
- Đau...!
- Đau là tốt rồi.

Cho ngươi lần sau ý định làm mấy việc nguy hiểm như vậy thì nhớ tới này cái tát.


- ....!
Vốn dĩ nghĩ hắn sẽ an ủi hay xin lỗi chính mình , Lý Minh Nguyệt hoàn toàn không nghĩ tới hắn sẽ như vậy nói.


Những này lời nói mặc dù có vẻ khó nghe vô cùng , nhưng nàng lại cảm thấy nó như vậy êm tai.

Cảm thấy trong lòng như vậy ngọt ngào.


Có đôi khi không phải những câu nói dễ nghe mới có thể khiến người mình yêu hạnh phúc , cảm nhận được tình cảm mình của dành cho người ta.


Hạo Thiên lúc này trong túi điện thoại di động kêu lên.


Lấy ra xem xét, là hắn bạn học cấp ba cũ gọi tới.


- Alo , Tiểu Long ?
Hạo Thiên kết nối điện thoại , nói.


- Hạo Thiên , ta cùng Tiểu Nhật ở thành đô.

Ngươi có rảnh tới làm chén đi.


- Được a , ta mang bạn gái cùng đi không cóvấn đề ?
Hạo Thiên liếc mắt nhìn đang ngồi trong lòng hắn Lý Minh Nguyệt , nói.


- Tiểu tử ngươi có bạn gái lại rồi ?
Trong điện thoại truyền ra thanh âm kinh ngạc.


- Đúng vậy.


- Được , vậy ngươi nhất định phải đem nàng mang đến giới thiệu cho chúng ta.

Vậy chúng ta hẹn ở xxx quán ăn.


- Ừm , chúng ta lập tức đến.

Treo a.


Hạo Thiên nói xong liền ngắt điện thoại , liếc mắt vẫn đang chăm chú nhìn mình Lý Minh Nguyệt cười nói :
- Ta thời cấp ba hai cái bạn học.

Chúng ta cùng đi a.


- Vậy ...!Vậy ta trở về đổi bộ quần áo
Lý Minh Nguyệt vội vàng nói.

Sau đó từ trong lòng hắn ngồi dậy.


Đi gặp Hạo Thiên bạn học , nàng cảm thấy vẫn là nên cách ăn mặc xinh đẹp một chút.

Nàng mẹ thế nhưng là dạy qua , nữ nhân ở thấy mình nam nhân bạn bè thân thời điểm , nhất định phải cho mình nam nhân có mặt có mũi.


Nửa giờ sau , ở trên xe.


- Ta nói bảo bối ngươi cứ bình thường là được rồi.

Cần gì như vậy bôi son trát phấn.



Hạo Thiên vừa lái xe , vừa liếc ngồi bên cạnh đang trang điểm Lý Minh Nguyệt nói.


- Ngươi cứ nói đi.

Không phải tại ngươi cho ta một cái tát , ta cần phí công như vậy ?
Lý Minh Nguyệt lườm lườm hắn.


- Bảo bối.

Đánh ngươi là ta không đúng.


Hạo Thiên cúi đầu nhận lỗi.


- Thân thể đau là ngươi nhưng lòng đau là ta a.


- Dẻo miệng.

Tốt , ngươi nhìn xem hết chưa.


Nói nói , Lý Minh Nguyệt nghiệng mặt qua nhìn hắn.


- Đẹp rồi a bảo bối.


Hạo Thiên tranh thủ liếc mắt nhìn nói.


Hắn một lần nữa không thể không bội phục đồ trang điểm tác dụng.


...........!
Địa điểm hẹn gặp là một nhà quán lẩu.


Trong tiệm khách nhân rất nhiều , rất đông đúc , học sinh, tình lữ, huynh đệ ....!Đủ loại người.


Vừa vào trong , Hạo Thiên liền nhìn thấy Tiểu Long cùng Tiểu Nhật.

Bọn họ vẻ mặt tươi cười hướng về phía bọn hắn vẫy gọi.


Hạo Thiên nắm tay Lý Minh Nguyệt đi tới , đi vào trước mặt hai người, cười hướng hai người giới thiệu :
- Đây là bạn gái của ta Lý Minh Nguyệt.


Dứt lời , lại hướng Lý Minh Nguyệt giới thiệu hai người bạn :

- Thành Long còn có Trần Nhật.


- Các ngươi tốt.


Lý Minh Nguyệt mỉm cười hướng hai người chào hỏi.


- Chị Dâu tốt.


Thành Long đàng hoàng nghiêm túc gật gật đầu chào hỏi.


- Chà chà! ! Chị dâu thật xinh đẹp.


Trần Nhật thì vẻ mặt tán thưởng khen ngợi nói.


Lý Minh Nguyệt gương mặt xinh đẹp ửng đỏ , có chút ngượng ngùng ôm Hạo Thiên cánh tay.

Bình thường nàng được người khác tán dương không ít , nàng cũng không có gì đáng ngượng ngùng.

Nhưng lần này lại chính là Hạo Thiên một tên bạn thân tán dương , kia biểu hiện tất nhiên sẽ khác.


Trần Nhật vốn còn muốn cùng Lý Minh Nguyệt nắm tay , bất quá bị Hạo Thiên gạt ra , nói :
- Ngươi cũng đừng nghĩ chiếm bạn gái của ta tiện nghi.


- Nghiệt súc ngươi nói cái gì tiện nghi ? Đây là cơ bản lễ tiết có được hay không ?
Trần Nhật rụt rụt tay lại , không có chút nào xấu hổ dáng vẻ , ngược lại là mở miệng vui đùa nói.


- Thái giám.

Ngươi còn nói nghiệt súc tin hay không ta cho ngươi biến thành thật thái giám ?
- Ha ha ...!Ngươi tới a.





Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi