[ĐÔ THỊ] NGỌA HỔ TÀNG LONG



Trên màn hình máy tính, cô gái ăn mặc rực rỡ đó không phải chính là vợ của Tôn Hàn sao.

Liễu Y Y đã từng gặp một lần nên nhớ rất rõ.

"Cô ta, cô ta là ai vậy?", Liễu Y Y hỏi.

"Cô ta chính là Lâm Mỹ Quyên đấy! Cô không biết cũng phải, nhưng sau này e là người dân cả thành phố Giang Châu này sẽ biết thôi".

"Lâm Mỹ Quyên không chỉ là người cùng lập nên công ty kiến trúc Phong Quyên mà còn là vợ chưa cưới của chủ tịch công ty, Đường Minh Phong.

Ngưỡng mộ thật đấy, cô ta sắp bay lên cao thành phượng hoàng rồi!"
Bạch Nhã nói với giọng vô cùng ngưỡng mộ, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt kỳ lạ của Liễu Y Y.

Tôn Hàn không phải vẫn chưa ly hôn với vợ anh ta sao?
Sao giờ cô ta lại biến thành vợ chưa cưới của người khác?
Liễu Y Y nghi hoặc nhìn về phía văn phòng Tổng giám đốc, ánh mắt tràn ngập thương hại và nghi hoặc.

Rốt cuộc giữa anh ta và cô vợ đó là mối quan hệ gì?
Ngày hôm đó, vợ anh ta đến tìm anh ta để làm gì?
Bạch Nhã nói tiếp: "Y Y à, cô không biết đâu, đừng nhìn bây giờ Lâm Mỹ Quyên vẻ vang như vậy, thực ra cô ta vô cùng đê tiện, đúng là buồn nôn!"
"Tôi có một người bạn làm việc ở công ty kiến trúc Phong Quyên, cô ấy nói với tôi rằng thực ra chủ của công ty kiến trúc Phong Quyên không phải họ đâu, mà là chồng của Lâm Mỹ Quyên.

Anh ta tên là gì thì tôi không biết, mấy năm trước anh ta bị ngồi tù vì chuyện gì đó".


"Kết quả là Lâm Mỹ Quyên lại lén lút qua lại với Đường Minh Phong, rồi nuốt luôn cả công ty của người ta.

Nếu không thì bây giờ người được vô số ánh đèn chiếu rọi không phải bọn họ đâu".

Bạch Nhã kể chuyện rất hăng say.

Người nói vô tình, người nghe lại có ý.

Công ty kiến trúc Phong Quyên vốn là của Tôn Hàn!
Công ty của anh bị vợ và người ngoài mưu đồ chiếm mất!
Hơn nữa họ còn sắp đổi đời!
Liễu Y Y đột nhiên đứng bật dậy, cô đi về phía văn phòng Tổng giám đốc.

Cô muốn hỏi Tôn Hàn xem rốt cuộc là có chuyện gì.

"Này, Y Y, Y Y, cô làm gì vậy?"
Bạch Nhã khó hiểu nhìn hành động khác thường của Liễu Y Y, đột nhiên bật cười: "Mình đúng thật là, người ta tuy là nhân viên nhưng lại được Tổng giám đốc Tôn yêu thích, cũng đâu thua kém chút nào!"
"So với Đường Minh Phong, mình vẫn thấy Tổng giám đốc Tôn tốt hơn.

Vừa đẹp trai mà lại còn khiêm tốn nữa chứ! Y Y mới hạnh phúc hơn!"
Cộc cộc!
Ngoài cửa văn phòng vang lên tiếng gõ cửa.

"Vào đi".

Thấy Liễu Y Y đi vào, Tôn Hàn hơi kinh ngạc, anh mỉm cười: "Y Y, sao em vào đây vậy, có chuyện gì tìm anh sao?"
Thấy Tôn Hàn, Liễu Y Y lại không biết nên nói thế nào.

Nét mặt cô tràn đầy sự đồng tình: "Anh, chắc anh khó chịu lắm đúng không?"
"..."
Tôn Hàn chẳng hiểu gì cả, anh bật cười: "Em nói rõ chút đi, anh khó chịu cái gì chứ?"
Không thừa nhận sao?
Liễu Y Y nghĩ rằng bây giờ chắc chắn trong lòng Tôn Hàn rất khó chịu, nhưng anh lại cố ý tỏ vẻ như chẳng sao cả.

"Chính là việc công ty vốn thuộc về anh lại bị, bị vợ anh và...người khác âm mưu chiếm mất".

Mặt Tôn Hàn cứng đờ, anh nhìn Liễu Y Y: "Em biết rồi à?"
"Vừa mới biết.

Nhưng mà Tôn Hàn à, anh cũng đừng khó chịu.

Thật đấy, người phụ nữ đó đã phụ lòng anh, không xứng để anh nhớ nhung cô ta đâu.

Hơn nữa, hơn nữa bây giờ anh cũng sống rất tốt mà..."
Liễu Y Y liên tục an ủi.


Cô cũng cảm thấy mình rất vụng về, muốn an ủi Tôn Hàn nhưng lại biến khéo thành vụng.

Nhưng Tôn Hàn lại cười, không hề miễn cưỡng chút nào mà cười rất vui vẻ.

"Y Y, người phụ nữ phụ lòng không xứng để anh nhớ nhung, vậy thì anh nên nhớ nhung người phụ nữ như thế nào? Em sao?"
Liễu Y Y nói: "Tôn Hàn, anh đừng đùa như vậy".

Có lẽ là do đồng tình với Tôn Hàn nên hiếm khi Liễu Y Y không cãi lại anh.

"Được, anh không đùa nữa.

Qua đây ngồi với anh xem đôi gian phu dâm phụ này biểu diễn, lát nữa đi tới đó với anh luôn".

"Ồ, được!"
Liễu Y Y đi ra đằng sau Tôn Hàn, trên màn hình máy tình vẫn đang phát buổi họp báo của công ty kiến trúc Phong Quyên.

Bên trên màn hình.

Đường Minh Phong đang tràn đầy khí thế, nói rằng công ty kiến trúc Phong Quyên sẽ được đổi tên thành công ty bất động sản Phong Quyên, hơn nữa sắp khởi động dự án mới, xây dựng khu biệt thự xa hoa bậc nhất thành phố Giang Châu, đứng đầu ngành bất động sản nơi đây.

Lâm Mỹ Quyên thì nhìn Đường Minh Phong bằng ánh mắt mê mẩn mà chỉ giữa người yêu với nhau mới có.

"Kể từ bây giờ, công ty bất động sản Phong Quyên chúng tôi chính thức tiếp nhận vốn đầu tư của nhà họ Đường, mong rằng công ty bất động sản Phong Quyên sẽ hợp tác vui vẻ với doanh nghiệp Đường Thị!"
Đường Minh Phong đứng dậy bắt tay với Đường Quân Ngạo, tuyên bố ký kết hợp đồng.

Kể từ hôm nay, công ty bất động sản Phong Quyên chính thức ra mắt.

Sau đó, Đường Minh Phong hăm hở đứng trên sân khấu nói vào micro: "Bây giờ đã đến lúc các phóng viên đặt câu hỏi, chỉ cần không liên quan đến bí mật của công ty thì tôi chắc chắn sẽ trả lời tường tận".

"Chủ tịch Đường, tôi muốn hỏi anh, anh có kế hoạch ra sao về tương lai của công ty bất động sản Phong Quyên?", một phóng viên nữ đứng lên hỏi.

Đường Minh Phong cười nói: "Trước đó tôi đã nói rồi, công ty bất động sản Phong Quyên chúng tôi không định tổ chức quy mô nhỏ mà chúng tôi sẽ dốc sức lập nên một vương quốc bất động sản.

Kế hoạch đầu tiên của chúng tôi là dốc vốn đầu tư xây dựng khu công trình bên bờ sông, đó chính là phát nổ đầu tiên của công ty bất động sản Phong Quyên chúng tôi!"
"Tất nhiên là trong đó công ty chúng tôi cũng sẽ khởi động nhiều kế hoạch khác.

Tôi tin rằng chưa đến năm năm, công ty chúng tôi không chỉ được cả thành phố Giang Châu biết đến mà ngay cả ở phạm vi trong nước, công ty chúng tôi cũng sẽ trở thành một công ty bất động sản hàng đầu!"
"Được rồi, mời người tiếp theo!"
Ngay sau đó, bốn năm phóng viên đặt câu hỏi, Đường Minh Phong lần lượt trả lời.

"Giám đốc Lâm, tôi nghe nói trước đây công ty bất động sản Phong Quyên thuộc về chồng cô.

Bây giờ nó thuộc về cô và chủ tịch Đường là do hai người lấy được từ thủ đoạn bất hợp pháp, xin hỏi điều đó có phải thật không?", lúc này đột nhiên một giọng nói sắc bén vang lên.

Liễu Y Y trước màn hình máy tính vô thức nhìn Tôn Hàn, cô nhìn thấy sắc mặt anh sầm xuống.


Là thật!
Công ty bất động sản Phong Quyên đang được mọi người chú ý tới thực ra chính là công ty của Tôn Hàn.

Tất cả mọi thứ của anh đều bị vợ anh bắt tay với người ngoài cướp đi.

Trong buổi họp báo, khi bị lật tẩy như vậy, sắc mặt Lâm Mỹ Quyên trở nên mất tự nhiên, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã bình thường.

Cô ta trả lời rất rõ ràng: "Đây chỉ là chuyện bịa đặt".

"Chồng tôi vào tù vì tội cưỡng hiếp, tôi đã nhìn nhầm người.

Nhưng trước khi anh ta vào tù, công ty đã nợ nần chồng chất! Là tôi..."
"Tôi đã dốc hết tâm huyết, khổ sở chống đỡ công ty.

Sau này, lúc tôi sắp không chống đỡ nổi nữa, tôi gặp được Minh Phong, tốn một khoản tiền lớn mới khiến công ty hồi sinh".

"Thế nên mới có công ty bất động sản Phong Quyên ngày hôm nay!"
"Tất nhiên là tôi cũng phải cảm ơn ông chồng khốn nạn của tôi, nếu không phải do anh ta đã phạm phải tội ác khiến người ta khinh thường thì tôi cũng sẽ không nhìn rõ bản chất của anh ta, càng không gặp được định mệnh đời mình là Minh Phong".

Phóng viên bên dưới liền bàn tán xôn xao, họ đều chỉ trích tội ác của chồng Lâm Mỹ Quyên, cũng chính là Tôn Hàn.

Thì ra mọi chuyện là như vậy!
Tội phạm cưỡng hiếp!
Thì ra chồng của Lâm Mỹ Quyên là một tên cặn bã như vậy.

Có được đáp án như vậy, không có phóng viên nào cảm thấy Lâm Mỹ Quyên cướp đoạt tài sản của chồng cô ta nữa.

Loại người như vậy, bị như thế là đáng đời!
Lúc này Liễu Y Y chỉ muốn đập nát màn hình máy tính.

Cô đã quen biết Tôn Hàn lâu như vậy nên ít nhiều gì cũng biết anh là người thế nào.

Tuy có lúc anh rất ngang ngược, nhưng anh chắc chắn không phải kẻ xấu xa như Lâm Mỹ Quyên nói.

"Vợ của anh đúng là quá vô liêm sỉ!".

||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
Tôn Hàn lắc đầu cười khổ, từ từ lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa: "Anh đã quen rồi"..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi