)"> )" />
Chương 2
“Lão đại, mày bị sao vậy?” Tiểu Đản thấy Sở Minh mặt mày u ám hỏi.
“Đừng để ý tao, lòng của phụ nữ đàn ông sao đoán được!” Sở Minh miệng nói lí nhí.
Tiểu Đản lau mồ hôi nhất thời chẳng biết nói gì, cũng không dám hỏi lại, hắn bị bóng ma tâm lý ám ảnh. Tiểu Đản cùng Sở Minh xem như thanh mai trúc mã, từ lúc nhỏ đã biết nhau, lần đầu tiên gặp Sở Minh làm Tiểu Đản giật mình, không nghĩ tới trên đời này có nam sinh mặc váy! Bắt nguồn từ lễ phép hắn hít nước mũi ngơ ngác kêu cậu là anh. Kết quả người ta vừa nghe đã tỏ vẻ không vui, trực tiếp quay người sang chỗ khác, kéo váy lên chỉ vào cái mông nhỏ nói với Tiểu Đản:
“Tui không có tiểu kê kê*!”
Thế là từ đó, hắn bắt đầu gọi cậu là lão đại.
(*tiểu kê kê: cục thịt thừa của con trai á >.