Chương 568
“Không cần, tôi đưa cô ấy đến cơ sở y tế của Triệu An, điều tra kỹ tất cả những thứ hôm nay vợ tôi tiếp xúc ăn gì uống gì gặp ai thật rõ ràng cho tôi.”
“Vâng, vâng vâng.”
“Sau khi nhìn theo bá tổng đi vào thang máy, cô ta xoay người quát khẽ với nhân viên đang thò đầu ra hóng hớt xung quanh: “Nhìn cái gì, họa lớn sắp đổ xuống đầu rồi biết không? Nếu giống rồng trong bụng của phu nhân chủ tịch xảy ra chuyện gì, tất cả nhân viên trên tầng cao nhất đều không thoát khỏi hiềm nghi.”
Vương Ái Linh xông ra từ phòng làm việc nhỏ trong phòng trợ lý ra, kéo cánh tay tổng thư ký hỏi vội: “Tổng thư ký, chị Dương Tâm làm sao vậy? Lúc cô ấy rời khỏi phòng trợ lý đến phòng chủ tịch còn tốt lắm mà, sao tự nhiên lại…”
Ánh mắt của tổng thư ký lướt nhanh trên mặt cô ta một vòng, cười lạnh nói: “Cô là trợ lý của phu nhân chủ tịch, bây giờ cô ấy xảy ra chuyện, không phải nên hỏi cô à? Còn nữa, rốt cuộc cô có hiểu phép tắc không vậy? Cái gì mà chị Dương Tâm? Đã vào tầng cao nhất trong tổng bộ của Lục thị thì phải gọi là bà chủ, phu nhân chủ tịch biết chưa?”
Vương Ái Linh chậm rãi siết chặt tay nhưng vẫn giữ nụ cười trên mặt.
Người phụ nữ này là cái thá gì?
Một sinh viên đại học xuất thân nhà quê từ một trường danh tiếng mà thôi, có tư cách gì chỉ tay năm ngón hô to gọi nhỏ trước mặt cô ta?
Cô ta không biết mình là con gái cưng của phủ thị trưởng à?
Tổng thư ký…
Ha, hình như cái chức danh này rất lợi hại nhỉ, đổi lại ngày mai bố trí một cái bẫy khiến người phụ nữ này biến khỏi Lục thị để cô ta dọn chỗ.
“Không chăm sóc tốt cho Dương Tâm… bà chủ là sai lầm của tôi, tôi sẽ điều tra rõ nguyên nhân vì sao cô ấy tức giận đến động thai, cho chủ tịch Lục và bà chủ một câu trả lời thích đáng.”
“Không cần.” Tổng thư ký vòng qua cô ta đi về phía phòng giám sát: “Chuyện này tôi tự mình điều tra, cô quay về phòng làm việc của mình làm việc đi.”
“…”
Vương Ái Linh nhìn bóng lưng giỏi giang thẳng tắp của cô ta, ý muốn trả thù trong lòng càng trở nên sâu đậm.
Nhất định cô ta phải nghĩ ra cách khiến người phụ nữ này bị cách chức, không vì cái gì khác, chỉ vì cô ta là người ủng hộ Dương Tâm.
Ừ, chuyện thuốc sảy thai phải tìm một kẻ gánh tội thay, không cần suy nghĩ hay lựa chọn nữa, chính là cô ta.
…
Chiều hôm đó, tin Dương Tâm sinh non từ cơ sở y tế truyền ra, lập tức được đưa lên trang nhất của các kênh tin tức truyền thông lớn ở Hải Thành.
Sau khi bên ngoài biết tin, có người vui có người buồn, có người vỗ tay hả hê cũng có người đau lòng thương tiếc.
Tạm thời, mọi lời bàn tán đều xuất hiện trên mạng.
Có người nói Dương Tâm là con hoang không rõ bố ruột, mẹ ruột Trần Thục Quyên không biết xấu hổ tằng tịu với người ngoài sinh ra cô, lẽ ra phải bị muôn người chỉ trích.
Cuối cùng ông trời cũng không nhìn nổi nữa, chẳng những trả thù Trần Thục Quyên, làm cho người phụ nữ lẳng lơ kia chết trong biển lửa không để lại tro cốt.
Còn trả thù thai nhi trong bụng Dương Tâm, khiến nó còn chưa thành hình hài đã trở thành một vũng máu.
Đáng!
Cũng có người nói nhà họ Lục không chịu nổi áp lực, không muốn cưới một người phụ nữ mang tiếng xấu “con hoang” trên lưng vào Lục thị cho nên ép buộc cô uống thuốc sảy thai.
Lại có người nói Lục bá tổng chơi chán rồi, ghét cô tuổi già xuống sắc, vừa ý một cô bé trắng trẻo mềm mại cho nên quyết định đá cô, ép cô phải sinh non.
Hàng ngàn bình luận và dò xét, cuối cùng đều chứng thực một sự thật, Dương Tâm sảy thai rồi.
Cô mất đi lợi thế gả vào nhà họ Lục, dành cơ hội gả vào nhà giàu cho những cô gái khác, khắp chốn mừng vui.