Chương 796
Trong ngôi điện lớn của tòa nhà chính.
Một bóng người cao gầy đứng trước cửa sổ sát đất, lẳng lặng ngắm nhìn màn đêm ngoài cửa sổ.
“Thủ lĩnh, đại trưởng lão xin gặp.”
Người đàn ông đứng trước cửa sổ “Ừ” nhẹ một tiếng, tên vệ sĩ đứng ngoài cửa hiểu ý ngay, lặng lẽ đi ra.
Một lúc sau, một ông lão tóc trắng xóa đi vào.
“Thủ lĩnh.” Ông ta vuốt cằm chào bóng người đứng trước cửa sổ. Tuy tư thế ông ta có vẻ cung kính nhưng trên mặt chẳng thể hiện ra được chút kính trọng nào.
Thủ lĩnh của Ám Long, không, phải gọi anh là Lục Gia Bách mới đúng.
Lục Gia Bách chậm rãi quay lại, nhìn thẳng vào đại trưởng lão.
Anh đang đeo chiếc mặt nạ che kín gần nửa khuôn mặt, vì thế không thể thấy rõ vẻ mặt anh lúc này.
“Có việc gì?”
Đại trưởng lão nhẹ nhàng nói: “Mấy người anh em của thủ lĩnh trước biết chuyện công chúa điện hạ sắp kết hôn nên vội vàng về trụ sở chính. Họ nghe nói ngài cũng về nên muốn mở tiệc chiêu đãi ngài, ngài xem?”
“Chuyện này…”
Lục Gia Bách thấy ông ta do dự thì cười và nhíu mày: “Sao thế, tôi tự tay mở tiệc chiêu đãi mà bọn họ còn không muốn sao? Đây là địa bàn của tôi, tôi là chủ, mở tiệc mời thuộc hạ là chuyện bình thường chứ hả? Hay là mấy người mời tiệc tôi vì có mục đích khác? Kiểu như là… Hồng Môn Yến?”
Đại trưởng lão nghe vậy thì run lên, vội vã quỳ một chân xuống, vội vã nói: “Không dám ạ, chúng tôi sao dám hãm hại thủ lĩnh chứ. Nếu như ngài mở tiệc mời bọn họ thì chính là vinh hạnh của họ, tôi sẽ đi nói với bọn họ ngay.”
Ông ta vừa dứt lời đã lảo đảo đứng dậy cúi đầu thật thấp chào Lục Gia Bách một cái, sau đó cung kính lui ra ngoài.
Lục Gia Bách nhìn bóng lưng ông ta, trong mắt hơi vụt qua một chút châm chọc.
Rốt cục cũng không nhịn nổi nữa, vội vàng muốn xuống tay với anh rồi sao?
Tốt lắm!
Anh đã chờ năm ngày rồi, chờ đến nỗi mất kiên nhẫn luôn. Nếu bọn họ còn không ra tay nữa thì anh đã kịp chuẩn bị chuyên cơ riêng về Hải Thành rồi.
Bây giờ, người phụ nữ kia chắc là rất cần anh.
Hải Thành.
Khu vực điều trị.
Dương Tâm nhìn tờ siêu âm màu trong tay, hàng mày xinh đẹp nhíu chặt lại.