Chương 859
Cô ta đang thăm dò xem anh có mất trí nhớ thật hay không.
Nếu như anh vẫn đối xử với cô ta một cách thờ ơ như trước, thậm chí lạnh nhạt với cô ta thì có thể là đang giả vờ mất trí nhớ, chắc chắn anh đã đào sẵn một cái hố thật sâu chờ bọn họ nhảy xuống.
“Cô chủ động như vậy sao?”
Lục Gia Bách nhướng mày cười một tiếng: “Được, hôm nay tôi sẽ không khách sáo nữa.”
Nói xong, anh nắm lấy cổ tay cô ta, lôi cô ta đến bên mép giường.
Tiếp đó là một trận trời đất đảo lộn, hai người cùng ngã xuống cái giường lớn.
Ánh mắt của Tô Yến hiện lên sự kinh ngạc.
Cô ta không ngờ anh lại mạnh bạo như vậy.
Không lẽ do cô ta đa nghi, anh thật sự đã mất trí nhớ.
Nếu không thì với một người yêu Dương Tâm như anh, chắc chắn sẽ không lên giường với người phụ nữ khác.
Bọn họ đều là những người kiêu ngạo, chắc chắn sẽ không chấp nhận chuyện đối phương phản bội mình.
Đương nhiên họ cũng là những người chung thủy, tuyệt đối không cho phép bản thân mình phản bội đối phương.
“Thủ lĩnh, anh…”
Lúc này ánh mắt của Lục Gia Bách đã hiện lên sự chán ghét, nhưng động tác tay vẫn không ngừng.
Lúc này cửa phòng bị đẩy ra khiến anh thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng có thể kết thúc sự thăm dò khiến người khác buồn nôn này rồi.
Nếu như không phải vì để lừa cô ta, chắc chắn anh sẽ không để cô ta đến gần mình nửa bước.
Bây giờ anh có chút hối hận về việc giả vờ mất trí nhớ, nhưng để có thể bắt được tên cầm đầu đứng đằng sau, để vợ con ở nhà được an toàn, anh chấp nhận hy sinh.
Cũng may Lạc Hồ đến kịp lúc, nếu chậm một phút, nói không chừng anh đã im lặng giết chết người phụ nữ này rồi.
“Ôi, chuyện này, thủ lĩnh, hình như tôi làm phiền hai người rồi.”
Lục Gia Bách cau mày, xoay người đứng lên: “Không gõ cửa đã tự ý xông vào, đúng là đã làm phiền tôi rồi, cậu chờ chịu phạt đi.”
“Dạ, dạ.”
“Cậu còn việc gì không? Nếu như có việc khác thì cút đi, đừng ở đây làm chướng mắt.”
Lạc Hồ sờ sờ mũi, anh ta cũng muốn rời đi, nhưng nếu anh ta đi thật thì chắc chắc sau này Lục Gia Bách sẽ giết anh ta mất.
“Em có việc muốn báo cáo, đây là bí mật của tổ chức cấp cao, có thể phiền công chúa điện hạ tránh mặt một chút được không?”
Lục Gia Bách không lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Yến, con ngươi hiện lên một vẻ u ám xen lẫn một chút sát khí.
Tô Yến hung hăng cắn răng một cái, từ từ bò dậy.
Vừa rồi thành công mê hoặc anh lên giường, tất cả đều bị tên khốn Lạc Hồ, không sớm không muộn hết lần này tới lần khác phá hỏng chuyện của cô ta.
Nhưng cô ta cũng cảm thấy rất vui, bởi vì cuối cùng cũng đã thăm dò xong, người đàn ông này đã rung động đối với cô ta, nói cách khác anh thật sự đã mất trí nhớ.
Mặc dù không thể ngủ cùng anh, nhưng cũng có chút thu hoạch.
Chẳng hạn như…
Cô nhìn chiếc áo khoác trên kệ mà cô vừa treo lên lúc nãy, trong cái cúc áo có gắn một cái camera mini.
Có lẽ cảnh vừa rồi cũng đã được quay lại.
Đợi lát nữa cô ta sẽ sai người gửi cho Dương Tâm, để khiêu khích ả tiện nhân kia.
Cô rất yêu Lục Gia Bách, không biết khi nhìn thấy người đàn ông của mình lên giường âu yếm với một người phụ nữ khác thì sẽ có phản ứng như thế nào.
Chắc chắn là rất đau đớn và tuyệt vọng.