[ĐOẢN VĂN ĐAM MỸ] CÁC THỂ LOẠI SIÊU DỄ THƯƠNG!!!!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lô mọi người mình đã quay trở lại rồi đây và mình đã biết được điểm thi hai môn toán văn rồi nga~ cả hai môn mình được có 5 đ thôi à, môn sử anh thì chưa biết, còn mọi người thì sao?/?

♡ 1

Hắn nói muốn nhận được thư tình trong cái thời đại toàn SMS này.

Vì thế mỗi ngày y đều viết một lá thư tình bỏ vào thùng thư của hắn, bởi vì y biết, hắn từng thuận miệng nói hắn sẽ không nhìn đến thùng thư.

Viết đến 364 lá, y quyết định cùng một người kết hôn, hắn nói chúc cậu hạnh phúc, tôi phải xuất ngoại không tham gia hôn lễ của cậu đươc.

Đêm trước khi kết hôn, y mở thùng thư phủ đầy bụi, phát hiện một đống hồi âm, mở đến lá 364, trên đó có một câu rất chói mắt: Chờ khi thùng thư này đầy thư tình trong 1 năm, chúng ta ra nước ngoài kết hôn nhé!

♡ 2

Y với hắn cùng nhau lớn lên.

Hắn học đàn ghi-ta, y học được yên lặng lắng nghe hắn.

Hắn học đánh nhau, y học được cách băng bó.

Hắn học thức trắng đêm quậy ở quán bar, y học được xác định địa điểm tóm hắn về.

Hắn học theo đuổi hoa khôi khóa trên, y học được âm thầm thay hắn tặng hoa.

Hắn học tăng ca không về nhà, y học được làm món ăn khuya lại nói dối hắn tiện đường ra ngoài mua.

Hăn học nhảy waltz, y học được ở vũ hội nhìn hắn từ phía xa xa.

Hắn học giải quyết vấn đề độc thân, y cuối cùng cũng học được cách rời xa hắn…..

♡ 3

“Anh, đợi người?”

“Ừ, chị dâu cậu đang mua kem”

Cậu sửng sốt rồi ha hả cười: “Đừng gạt người, mùa đông thế này ai ăn kem, anh còn độc thân!”

Đang nói, một cô gái giơ hai que kem ngọt ngọt đi tới. Biểu tình của cậu có chút cứng nhắc. Hắn bình tĩnh nhìn cậu chăm chú, nói: “Cậu cũng nhanh tìm một cô gái tốt đi!”.

Cậu gật đầu, xoay người rời đi.

Cô gái kia đi tới hỏi: “Anh họ, người đó là ai vậy?”

“Người quan trọng nhất.”

♡ 4

“Ông xã, anh có xem tin tức không?”

“Không, sao thế?”

“NASA nói có người ngoài hành tinh”

“Còn chưa có triệu tập họp báo, là tin tức giả thôi”

“Em sợ, em sợ bọn họ bắt cóc em, rồi một lần lại một lần cưỡиɠ ɠiαи em, khiến em sinh ra em bé ngoài hành tinh”

“Em, một tên đàn ông có thể sinh sao?”

“Bọn họ tiên tiến như vậy, nhất định làm em sinh được.”

♡ 5

Bọn họ trúc mã quấn trúc mã từ một cái sân nhỏ cùng lớn lên.

Sau đó cha mẹ hắn trở nên giàu có, đưa hắn đi Canada.

Hắn ở nước ngoài có bạn gái, nói cho y ở trong nước: “Trời ạ, trong lòng tôi đều là cô ấy.”

Y trái tim băng giá đáp lại: “Vậy cậu so với kẻ lưu manh tôi đây hạnh phúc hơn rồi”.

Tuy thế y vẫn chờ, chờ đến tận khi hắn về nước nói cho y biết: “Tôi muốn kết hôn, cùng tôi qua đó nhìn xem đi”.

Y khó chịu nhưng vẫn ngầm đồng ý, đẩy cánh cửa sang trọng kia ra, hắn lại khẽ đẩy y sẵng giọng: “Mau gọi ba mẹ”.

♡ 6

“Lúc trước là ngươi nói ta cho ngươi ăn người sẽ giúp ta tìm vợ?”

“Đúng vậy”

“Kia, đã 10 năm rồi lão tử vẫn còn độc thân mà?!”

“……”

“Thỏ thần của MB một chút cũng không linh, lão tử cứ như vậy lãng phí cà rốt suốt 10 năm”.

“……”

Cậu trai tai thỏ yên lặng ném mớ cà rốt đã gọt sạch, đeo tạp dề bắt đầu chặt chặt băm băm nấu cơm.

Bản thần tiên từ phòng bếp ra phòng khách đến tận trên giường, đã theo ngươi 10 năm rồi ngươi còn muốn cái gì nữa.

♡ 7

“Nhân sinh nếu chỉ như lúc ban đầu gặp… Aiiii, anh nói xem, lần đầu tiên nhìn thấy em anh có ấn tượng gì?”

“… Trên xe buýt… Chuông điện thoại của em là Thần Khúc Mua Bán…”

“>////< Nhưng mà… Sau đó thì sao?”

“Đúng lúc em đang nghe điện thoại thì xe buýt dừng, em đứng không vững, thế là ngã chúi xuống, trong ngực anh thấy như bị đâm…”

“Tim đập nhanh? Em đã cảm thấy anh khi đó liếc mắt với em mà”

“… Thực ra là không phải, một tay của em đặt ở trên tiểu đệ của anh, anh đau nhức cả não, đổ cả mồ hôi.”

♡ 8

“ Anh, anh sẽ lấy vợ sao?” Em trai kéo góc áo anh trai hỏi.

“Sẽ không.”

“Vì sao?”

Anh trai cười nói “Bởi vì có em rồi mà, anh phải chăm sóc em cả đời, làm sao còn thời gian mà lấy vợ.”



“Tiểu Vũ, hôm nay anh kết hôn, em lấy dây trói anh làm gì hả?” Chàng trai nhìn thân mình đang bị trói chằng chịt.

“Anh đã nói sẽ không lấy vợ, cho dù lấy, cô dâu của anh cũng phải là em.”Đoan Văn Đam My Cac Thê Loai Siêu Dê Thương - Chương 57 Hơi Ngươc

♡ 9

“Xin chào, nhà họ Trương đậy ạ. Tôi là Tô quản gia.”

“Ồ, xin lỗi, thưa tiểu thư, thiếu gia nói hôm nay cậu ấy không có thời gian.”

“Ngày mai? Ngày mai cũng không có thời gian.”

“Ngày mốt? Cũng không có thời gian.”

“Khi nào thì rảnh à? Xin lỗi, thưa tiểu thư, chỉ cần có tôi ở đây, thiếu gia sẽ không có thời gian.”

“Vì sao ư? Bởi vì là tôi nghe máy, cho nên chỉ cần tiểu thư hẹn, thiếu gia sẽ không có thời gian. Tiểu thư có hiểu không? Vâng, không tiễn ~”

♡ 10

“Mẹ, con đi làm đây.”

“Ừ! Mà người kia là ai thế?”

Liếc nhanh một cái: “À, là tài xế công ty sắp xếp đến đón con.”

Sau khi lên xe: “Có lái xe nào đẹp trai như anh sao?”

Chàng trai giật mình: “Anh… Anh nghe thấy?”

“Em cứ nói đi” Người đàn ông ghé sát vào tai cậu nhẹ giọng: “Lần sau giới thiệu với mẹ vợ về anh phải nhớ nói thật.”

Chàng trai đỏ mặt nói quanh co: “Thực ra, anh làm lái xe riêng của em cũng tốt mà…”

♡ 11

Vì báo thù gϊếŧ vợ, y dịch dung để tiếp cận người đàn ông ấy..

Khi người đàn ông gặp phục kích, y lấy thân mình thay người ấy đỡ đạn.

Khi người đàn ông dạ dày khó chịu, y tự tay bôi thuốc, nhẹ nhàng xoa bụng cho người ấy.

Khi người đàn ông sự nghiệp thất bại, y mỗi ngày cùng người ấy tăng ca đến rạng sáng.

Rốt cuộc người đàn ông hôn hắn, thấp giọng nỉ non: “Tôi không thể không có em.”

Y lại đẩy nam nhân ra, vừa cười vừa nhảy từ cửa sổ tầng 10 xuống…

Yêu mà đau đến không muốn sống, hiện tại anh đã cảm nhận được chưa?

♡ 12

Một nam sinh đẹp trai ở dưới tầng kí túc xá ôm ghi-ta đàn, thỉnh thoảng lại nhìn lên tầng hai, trong mắt đầy dịu dàng.

Đột nhiên từ cửa sổ phòng đó xuất hiện một người: “Mẹ nó, anh có để bọn tôi yên không! Đây là kí túc xá nam, anh bị bệnh à?”

Cùng với tiếng rống giận còn kèm theo một chậu nước rửa chân, nam sinh mỉm cười lấy từ trong ngực ra một đóa hoa hồng vừa bị tưới ướt.

“Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt em, anh đã biết mình bị bệnh, bệnh tương tư.”

♡ 13

Sau tai nạn xe cộ, hắn bị mất trí nhớ…

Không nhớ rõ mình là ai, lại càng không nhớ chàng trai ấy là ai…

Chàng trai biết vậy cũng không tức giận, ít nhất hắn còn sống…

Chàng trai cẩn thận chăm sóc hắn, ngay cả bác sĩ cũng nói chàng trai đúng là một em trai tốt…

Tối đến hắn nhìn chàng trai thở dài: “Cái kiểu mất trí nhớ cẩu huyết như vậy mà em lại có thể bình tĩnh như vậy, anh giả vờ đến mức không còn thú vị.”

Chàng trai yên lặng ngẩng đầu liếc hắn một cái, hung hăng véo hắn một cái: “Giả vờ em gái anh ấy!”

♡ 14

Có một đôi bạn tốt rất kì lạ, một người rất trầm mặc, một người lại hướng nội, hay thẹn thùng, hơn nữa cả hai đều không hề hẹn hò ai suốt thời đại học.

Hỏi lí do đều nói đã có người trong lòng.

Gặp lại nhau sau khi tốt nghiệp vài năm, bên cạnh hắn là một cô gái hay đỏ mặt ngượng ngùng, bên cạnh cậu là một cô gái trầm tĩnh ít nói.

Nhìn nhau cười ảm đạm, vẫy tay tạm biệt, không hề quay đầu lại…

Thế giới này lẽ ra có rất nhiều người không thể được ở bên nhau, đành phải tìm một người giống thế đã là đủ lắm rồi.

11/1/2022 thứ ba lúc 15:40

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi