ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Lòng bàn tay anh đầy mồ hôi, vừa ướt vừa nóng, từ từ vuốt ve một bên ngực của cô.

Cô nuốt nước miếng, thân thể trống trải khó chịu khiến cô nhịn không được mà khẽ nhúc nhích.

Áo lót của cô còn chưa được cài lại nút, cô vừa động khiến nó càng bị lỏng ra, tay anh không có trở ngại liền ma xui quỷ khiến di chuyển lên phía trước sau đó nắm lấy phần mượt mà mềm mại của cô.

Cố Lan San ngẩn người.

Tim của Thịnh Thế cũng ngưng đập.

Tay của anh còn ở chỗ đó không hề di chuyển.

Cả thế giới trong khoảng khắc này như ngưng lại.

Cũng không biết qua bao lâu, Thịnh Thế mới khẽ nhéo ngực cô, động tác đó giống như chiếc chìa khóa khiến cho dục vọng bị đè nén của hai người như sóng triều ùn ùn kéo tới.

Cô nhịn không được mà khẽ rên rĩ, rơi vào trong tai anh lại giống như liều thuốc kích tình mạnh nhất trên thế giới, nó khiến anh hoàn toàn mất đi lý trí.

Động tác của anh thong thả, vừa dịu dàng lại cẩn thận, không giống như đang trêu chọc kích tình mà lại giống như đang làm một chuyện đặc biệt thiêng liêng và thành kính. 

Anh tinh tế cảm thụ vẻ đẹp của cô, sự mềm mại của cô và sự dụ hoặc không điểm dừng mà cô mang lại cho anh.

Cả người cô từ từ xụi lơ, hơi ngã ra phía sau nhưng vẫn tựa vào trong ngực anh, dựa vào lồng ngực rắn chắc anh cô cảm thấy như có được điểm tựa.

Môi của cô hơi mở ra, thở gấp.

Anh cúi đầu có thể thấy được đôi môi sáng bóng cô, anh từ từ cúi đầu chặn môi cô, trằn trọc ma sát, cô không tự chủ được khẽ hé miệng, đầu lưỡi anh lập tức trượt vào cuốn lấy đầu lưỡi của cô, động tác dịu dàng trên tay anh cũng lập tức biến thành mãnh liệt.

Hô hấp anh càng ngày càng hỗn loạn, lúc này những kỹ xảo cũng trở nên vô dụng, anh chỉ dựa theo bản năng mà nhấm nháp cô.

Anh cực kỳ cẩn thận và trân quý.

Càng về sau anh càng cảm thấy không đủ, tay anh bắt đầu di chuyển xuống dưới, môi anh rời khỏi môi cô, anh hôn lên trán cô rồi đột nhiên giơ tay hạ ghế xuống, còn thuận tay kéo cô ngồi lên đùi của anh, sau đó dùng tay giữ đầu cô, anh ngẩng đầu hôn lên môi cô, tay đẩy quần áo của cô lên, lúc đẩy tới nách thì anh mới lưu luyến không rời mà rời khỏi môi cô, đưa tay cởi bỏ quần áo cô.

Anh vội vàng ngẩng đầu lên cắn xương quai xanh của cô, lưu luyến triền miên rồi từ xương quai xanh dời đến gò má cô, một đường đi lên cắn vành tai cô, hơi thở nóng bỏng của anh khiến cô cảm thấy ngứa, sau đó cô nghe anh nói: "Anh không còn sức cài nút áo...... Sở Sở, em có biết em bây giờ có bao nhiêu xinh đẹp hay không...... Ừ, Sao anh còn sức đi làm chuyện đó...... Nhưng yêu em anh liền có hơi sức......"

Cố Lan San căn bản không biết anh đang nói gì, lqđ đầu óc hỗn loạn mặc cho môi anh tùy ý hôn khắp da thịt cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi