ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Edit: Ngọc Hân

Lúc cô đun nước xong bưng vào bà Hàn đang bổ dưa hấu, Cố Lan San thấy mấy người kia đều đang bận chuyện của mình, trong ly trà trống rỗng, cô dừng một lát rồi bưng bình nước rót cho mọi người.

Bà Hàn bổ xong dưa vừa vặn thấy tay Cố Lan San trống không, vừa rửa táo vừa lên tiếng nói với Cố Lan San: “Lan San, mang dưa hấu vào cho bọn nó đi.”

Cố Lan San bưng dưa hấu đi qua, cái bàn không lớn mấy người bọn họ đặt rất nhiều tài liệu, Cố Lan San không tìm được chỗ đặt xuống, khoảng cách giữa cô và Thịnh Thế lại gần, cả người có vẻ mất tự nhiên. Cuối cùng lúc nghĩ ra nên làm gì thì có một bàn tay đưa tới trước mặt mình, Cố Lan San ngẩng đầu lên thấy ánh mắt Thịnh Thế, cô hơi sửng sốt lập tức cúi đầu đưa cái mâm vào tay Thịnh Thế rồi nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.

Bà Hàn không còn trong nhà, Cố Lan San tìm túi xách của mình một vòng xung quanh phòng nhưng không tìm thấy, cô không có tiền nên không thể nào rời đi. Ngại mở miệng bảo bọn họ nên vội ra khỏi phòng, thấy bà Hàn đang rửa rau cô không có việc gì làm liền đi tới giúp bà Hàn rửa rau.

Cố Lan San vẫn còn ở trong nhà Hàn Thành Trì, sao Thịnh Thế có thể chuyên tâm đối mặt với công việc được, ánh mắt luôn tìm kiếm bóng dáng Cố Lan San, anh nhìn thấy cô rửa rau xong thái thức ăn, sau đó bưng món ăn đi tới bếp lò dưới mái hiên, đổ dầu vào xào nấu.

Cố Lan San không lấy được túi xách cũng không muốn vào trong nhà, cho nên giành công việc phía bên ngoài, cô biết làm cơm nhưng chưa từng dùng lò than làm cơm bao giờ, than đó có mùi lúc cô nấu cơm thỉnh thoảng bị sặc khói ho khan.

Thịnh Thế ngồi trong phòng thấy rõ ràng hình ảnh đó, cách một tầng cửa sổ anh có thể nghe thấy tiếng ho khan của cô, anh nghiêng đầu liếc nhìn Hàn Thành Trì, thái độ chăm chú nêu ý kiến trong bản kế hoạch của anh ta cùng Hạ Phồn Hoa và Quý Lưu Niên, trong lòng Thịnh Thế nổi giận. Thì ra Hàn Thành Trì đối xử với Sở Sở anh nâng trong lòng bàn tay cũng sợ ngã như vậy sao?

Nhưng sau khi tức giận Thịnh Thế lại nghĩ, bây giờ sự nghiệp Hàn Thành Trì vừa mới khởi đầu, cuộc sống túng quẫn có thể cho Cố Lan San một cuộc sống như thế nào đây?

Thịnh Thế càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy không biết có tư vị gì, người phụ nữ đứng ngoài kia chính là người phụ nữ cả đời này anh vất vả cũng nguyện ý yêu thương cưng chiều cô!

Thịnh Thế cảm giác giống như mình không thể hít thở được, anh chậm rãi đứng dậy nói: “Tôi đi vào phòng rửa tay.”

Sau đó liền đi ra.

Cố Lan San đang xào thức ăn, lửa cháy bốc khói, cô đứng đó mặt bị ánh lửa chiếu hồng hào, khói bốc lên cô lại bị sặc nghiêng đầu hun hăng ho khan một lát, Thịnh Thế thấy hốc mắt chua xót, anh liếc qua…., không nói gì liền đi ra khỏi tứ hợp viện.

Thịnh Thế đứng bên ngoài hồi lâu mới trở về, những người khác đang đứng bên ngoài rửa ray, bà Hàn đang chọt lò than, anh vào phòng thấy Cố Lan San đang ngồi chồm hổm trên mặt đất xới cơm. Anh nhìn quanh phòng một vòng, vừa vặn thấy túi Cố Lan San nằm dưới chăn Hàn Thành Trì, sau đó thừa dịp Cố Lan San và người khác không chú ý, anh đi tới lấy túi cô lên, mở kéo khóa lặng lẽ bỏ một tờ chi phiếu vào trong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi