ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Edit: Ngọc Hân

Thịnh Thế không ăn miếng nào chỉ nhìn Cố Lan San ăn, dường như Cố Lan San ăn rất ngon miệng, sau khi ăn hết hai chén lúc Thịnh Thế đang tính múc thêm cháo cho cô, cô mới lắc đầu một cái, nói: “Em no rồi.”

Thịnh Thế để muỗng xuống rút khăn giấy đưa cho Cố Lan San, Cố Lan San lau miệng rồi ném khăn giấy vào thùng rác bên cạnh: “Nhị Thập, em buồn ngủ.”

“Ừ.” Đáy lòng Thịnh Thế bỗng dưng hoảng hốt, trên mặt vẫn thoải mái nói: “Được, vậy lên lầu ngủ đi.”

Dừng một chút Thịnh Thế lại hỏi: “Không ngại ngủ chung với anh chứ?”

Cố Lan San lắc đầu đứng dậy đi lên lầu.

Thịnh Thế theo sau lưng Cố Lan San vào phòng ngủ, Cố Lan San đi tới trước giường bỏ dép ra rồi bò lên giường.

Thịnh Thế đứng ở cửa nhìn người phụ nữ trên chiếc giường rộng lớn một lát mới xoay người đi xuống lầu, lúc trở lại trong tay anh cầm một hòm thuốc.

Anh đi tới trước giường mở hòm thuốc cầm tay cô lên, lấy miếng bông gạc thấm chút cồn lau khử trùng cho bàn tay cô, sau đó thoa thuốc mỡ lên.

Cố Lan San cảm giác cơn đau nhẹ ngón tay run rẩy.

Thịnh Thế xử lý xong bàn tay cô lại cầm máy sấy cắm vào ổ điện, mở máy sấy sấy tóc cho cô.

Tiếng kêu của máy sấy hơi to khò khè vang lên bên tay cô, nhưng từ đầu tới cuối cô không mở mắt.

Ngón tay thon dài của anh cẩn thận vuốt mái tóc cô, cẩn thận từng tý một sấy khô tóc cho cô.

Ánh mắt anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô.

Anh nhìn ra được hình như tâm tình cô rất không tốt.

Anh cũng không hiểu nổi sao đột nhiên trong đêm hôm khuya khoắt cô lại gọi điện thoại cho anh.

Vẻ mặt cô mệt mỏi rã rời.

Trong lòng anh rất điều nghi ngờ cuối cùng vẫn không hỏi ra miệng, sau khi sấy khô tóc cho cô liền cất máy sấy, tắt đèn chính phòng ngủ vén chăn lên rồi nằm lên giường.

Có thể tâm tình Cố Lan San không tốt, cũng có thể là do quá mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ say giấc.

Bên trong phòng rất yên tĩnh, cơ thể Thịnh Thế dán chặt vào cơ thể Cố Lan San, hô hấp của cô phả bên tai anh nghe rất rõ ràng, anh cảm thấy toàn thân như có con côn trùng bò khắp, hơi ngứa, rất kích động.

Anh không nửa điểm buồn ngủ, cứ như vậy trợn tròn mắt nương theo anh đèn ngủ mờ nhạt trong phòng nhìn khuôn mặt cô.

Sáng sớm hôm sau Thịnh Thế tỉnh lại từ rất sớm.

Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời đã ló dạng chiếu một vầng sáng nhạt xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào trên giường, vừa vặn vẩy lên khuôn mặt đang ngủ của cô, anh chứng kiến hình ảnh như vậy hơi cong môi, nhìn mê mẩn.

Lúc Thịnh Thế từ trên giường dậy xuống lầu đã là tám giờ rưỡi, Cố Lan San vẫn còn đang ngủ say.

Dưới lầu đã bắt đầu làm bữa ăn sáng, Thịnh Thế lười biếng duỗi lưng một cái, đi một vòng trong phòng bếp, theo thói quen rút một tờ báo buổi sáng ra xem.

Trang đầu tạp chí tài chính kinh tế, anh nhìn thoáng qua một lần, lúc nhìn thấy bản tin tòa soạn tin tức SH gặp mặt hàng năm, anh thấy scandal của Hàn Thành Trì và Tô Kiều Kiều, còn cả khuôn mặt Cố Lan San mím chặt môi không mấy vui vẻ.

Thịnh Thế liền nhíu mày một cái, khó trách tối qua cô gái nhỏ buồn rầu không vui, thì ra là vì Hàn Thành Trì.

Sau khi anh ta tiết lộ với mọi người cô là vợ chưa cưới của anh ta, lequydoon, lại còn công khai đi lại với người phụ nữ khác?

Trong lòng Thịnh Thế lập tức vọt lên lửa giận đè nén thế nào cũng không xuống được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi