ĐOẠT HÔN 101 LẦN

Editor: Mèo (meoancamam)

Cô cũng nhìn thấy Hàn Thành Trì vì tiền bạc giàu sang mà không tiếc đẩy cô ra ngoài kia làm đá kê chân, mẹ đẻ của cô vì muốn gia đình hiện tại của mình hạnh phúc mà bán cô cho người khác làm con nuôi.

Đủ những loại này đã để cô thực sự biết được, tất cả những thứ tốt đẹp đều có thể là hư không.

Cô có nhiều bài học đau thương như vậy, nhưng mà lúc này khi nghe được Thịnh Thế nói với cô, cả đời này, thế nhưng cô lại tin tưởng, lại cảm động mà khóc rồi đây.

Thịnh Thế nói:

Người rốt cuộc cũng có tâm, Thịnh Thế trong lòng cô, giống như ngọn lửa trên cánh đồng hoang vu lạnh lẽo được thêm từng chút từng chút một, từng chút thiêu đốt, lúc ban đầu thực sự không chút thu hút nào, nhưng mà đến cuối cùng, lại là ngọn lửa hừng hực, thậm chí còn thiêu đốt cô đến xương cốt không còn.

Cô tự nhận mình không phải là một cô gái tốt bụng, từ lúc cô chín tuổi, bị mẹ đẻ vứt bỏ, cô chỉ sợ mất đi. Sau đó cô vì không muốn tổn thương chính bản thân mình mà cô trở vên vô cùng ích kỷ, cô luôn đợi đến khi người khác đối tốt với bản thân đến không thể tốt hơn mới có thể thử đối tốt với người khác.

Cô biết, cô là loại người không trả giá nhưng lại nghĩ đến điều tốt, thật sự rất không tốt bụng.

Nhưng mà, lại cứ như vậy đến khi cô gặp Thịnh Thế, thật sự làm cho cô không còn chút gì để nỗ lực, phải có được tất cả.

Cô thừa nhận, cả đời này của cô, thật sự vô cùng may mắn, vì đã gặp Thịnh Thế, là điều may mắn khó hiểu nhất trong đời cô.

Giống như cô đã từng nói với Hàn Thành Trì, mặc kệ tương lai sau này Thịnh Thế có cưới ai, có thể làm vợ chồng với cô hay không, cô đều không rời khỏi anh.

Nếu như cô có thể mang thai đứa bé, cô liền không cho anh bất kỳ cơ hội nào để ruồng bỏ mình.

Nếu như cô không thể mang thai con, cô sẽ cho phép anh cưới một cô gái khỏe mạnh, sinh cho anh một đứa bé.

Cô có thể làm tình nhân, làm kẻ thứ ba, ở bên cạnh anh.

Đạo đức, những thứ nọ kia, cô không cần.

Ngàn người chỉ trỏ, vạn người chửa rủa, cần gì lo lắng?

Cô cần, chỉ có duy nhất mình Thịnh Thế.

Từ trước tới giờ Cố Lan San không bao giờ cảm thấy mình là một cô gái dũng cảm, nhưng mà hiện tại cô thật sự muốn dũng cảm vì bản thân một lần, vì hạnh phúc của chính mình, vì người đàn ông mà sẽ yêu thương chiều chuộng cô mà dũng cảm một lần.

...

...

Hàn Thành Trì sau khi bữa tiệc kia chấm dứt, thì có người đặt một căn phòng ở Kim Bích Huy Hoàng.

Một đám doanh nhân tinh anh ra ngoài chơi, cũng không đưa thepo vợ, cho nên mặc dù đến chỗ đó thì những tiểu thư đến bồi rượu vẫn như một dòng nước xiết.

Gần đây Hàn Thành Trì thường xuyên được hợp tác, thường xuyên xuất hiện tại Kim Bích Huy Hoàng, cuộc sống bây giờ của anh càng ngày càng say mê, sau đó trí nhớ cũng theo đó mà càng ngày càng tốt, đa số các cô gái khi mặc qua một lần, mặc dù không nói chuyện gì nhưng anh vẫn có thể nhận ra được người đó nhìn quen mắt hay không.

Cho nên, đêm nay, chủ Kim Bích Huy Hoàng đưa đến một đám các cô gái xinh đẹp, bọn họ đều là tuổi còn trẻ, Hàn Thành Trì quét mắt một lần thì liền biết đây toàn bộ đều là người mới tới.

Hàn Thành Trì đã tới vô số buổi chiếu phim, nhưng thật sự không phải người ham thích vui vẻ, tuy anh có làm chuyện đen tối là bao nuôi Tô Kiều Kiều nhưng mà anh cững chỉ có Cố Ân Ân ngoại trừ Tô Kiều Kiều mà thôi.

Hơn nửa, vốn dĩ ở cùng với Tô Kiều Kiều, cũng là do anh muốn mượn tuyên truyền của Tô Kiều Kiều thôi.

Hiện giờ quảng bá cũng kết thúc, anh cũng không muốn bỏ Tô Kiều Kiều, đó là do anh cảm thấy Tô Kiều Kiều cô gái này cũng có vẻ thật thà thẳng thắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi