ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Thiết Quý Hoành vốn không chú ý, bởi vì anh ta nhìn ngoài cửa sổ. Lúc anh xoay đầu lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt, đầu tiên là bị vẻ mặt bình tĩnh khi ngủ của cô hấp dẫn, nhưng càng nhìn, anh ta càng cảm thấy không bình thường.

Nói không rõ là lạ ở chỗ nào, chỉ là cảm thấy thật kỳ lạ. Cô gái này hình như bình tĩnh đến như thể không cảm giác được sự tồn tại của cô, đây tuyệt đối không phải là tình huống bình thường.

Thực lực khí công của Thiết Quý Hoành không tệ, nhưng cũng chưa từng gặp tình huống như Kỷ Hi Nguyệt. Triệu Húc Hàn biết là vì từng thấy lúc Kỷ Hi Nguyệt đánh Thái Cực quyền phát sinh hoặc là lúc tập luyện, thế nên có thể biết cô đang tu luyện khí công. Nhưng Thiết Quý Hoành chưa tiến vào tình huống như thế, hoặc là nói cho dù tiến vào thì chính anh ta cũng không nhìn thấy tình huống của mình.

Thế nên lúc này trong lòng Thiết Quý Hoành càng ngày càng kinh ngạc và kỳ lạ. Anh ta nheo mắt lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sau đó vận khí công, giống như muốn cảm nhận sự tồn tại của Kỷ Hi Nguyệt.

Nhưng không thu hoạch được gì, nhưng khiếp sợ trong lòng cũng càng lúc càng nhiều.  Cô gái bé nhỏ này khiến anh ta càng ngày càng tò mò, hình như trên người cô có vô số bí mật, cộng thêm tính cách hoạt bát, mặt mũi vui tươi, thật sự cô gái này là người hấp dẫn nhất anh từng gặp.

Ánh mắt Thiết Quý Hoành nhìn chằm chằm một bên mặt của cô, tóc mai và lông tơ trên mặt Kỷ Hi Nguyệt nhẵn mịn, làn da mềm mại đến khiến anh ta rất muốn véo một cái, tư tưởng này khiến chính Thiết Quý Hoành cũng rất kinh ngạc.

Thời gian bay hai tiếng, Kỷ Hi Nguyệt một mực bế quan tu luyện, cảm giác cả người rất thoải mái, cảm giác giống như đang bay trên mây, bình tĩnh khoan thai, cô cũng có cảm giác mọc cánh thành tiên.

Chẳng qua ánh mắt bên cạnh khiến cô rất không thoải mái. Cô biết Thiết Quý Hoành đang quan sát cô, nhưng cô cảm thấy quan sát thì thế nào, chính mình tu luyện khi ngủ, chẳng lẽ anh ta còn có thể nhìn ra hay sao?

Đợi Kỷ Hi Nguyệt cảm giác cả người mình đang hạ thấp rồi, cô từ từ điều chỉnh hô hấp, sau đó mở mắt, trực tiếp duỗi tay duỗi lưng.

“Tiểu Nguyệt, ngủ dậy rồi hả?” Thiết Quý Hoành lập tức mỉm cười hỏi.

“Ừm, ngủ rất ngon, rất thoải mái.” Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Anh Thiết không ngủ hả?”

“Có ngủ một lát, vốn không định ngủ, nhìn em ngủ, cảm thấy ngủ thật ngon, thế nên cũng chợp mắt một lát. Phía dưới chính là La Mã của Ý, chúng ta dừng lại trên cao ốc Thế Kỷ, sau đó lại đến trường Luật mà em nói, thế nào?” Thiết Quý Hoành hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ gật đầu nói: “Được. Chẳng qua em không biết trường Luật của La Mã ở đâu. Anh Thiết tra thử xem, không biết có xa không.”

Thiết Quý Hoành cười nói: “Được, đi xuống ăn chút gì đó rồi xuất phát. nếu như xa anh sẽ bảo bạn lái xe ra đón, nếu gần thì đi xe taxi.”

“Ok, em cũng không có vấn đề gì, anh Thiết sắp xếp là được. Em còn tưởng rằng lần này tới Châu Âu không có cách nào đi thăm bạn thân của mẹ, không nghĩ tới còn có cơ hội này.” Kỷ Hi Nguyệt quả thật rất vui mừng. Mặc dù không phải tới với Triệu Húc Hàn nhưng cô thật sự có một ít vấn đề muốn hỏi dì Kim.

Thiết Quý Hoành thấy cô vui mừng, anh ta cũng rất vui mừng. Đợi máy bay trực thăng đáp xuống trên đỉnh mái nhà, hai người lập tức đi xuống.

Cao ốc Thế Kỷ là một khách sạn, bọn họ cũng không ở chỗ này, bởi vì Thiết Quý Hoành nói đi bờ biển, bên kia có khách sạn có cảnh quan thoải mái hơn, cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt qua bên kia sẽ càng thích.

Kỷ Hi Nguyệt không có ý kiến, chỉ cần người đàn ông này không có ý đồ, theo anh ta đi du lịch một lát cũng không có gì to lớn.

Cô lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Triệu Húc Hàn, còn gửi hình, Triệu Húc Hàn xem xong trả lời: “Được, cẩn thận.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi