ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Kỷ Hi Nguyệt vội vàng từ chối; “Không cần đâu. Cố Cửu sắp qua đây rồi, anh ấy nói sẽ đón chúng tôi đi ăn cơm. Vậy chúng tôi không làm phiền phó đội Kiều nữa nhé, hy vọng có thể nghe được tin tức tốt.”

“Được, chắc chắn chắc chắn. Bây giờ tôi sẽ điều người đi điều tra về mối quan hệ giữa Chu Bách, Hoàng Đào và Từ Thiến, hy vọng có thể  giúp Hoàng Đào rửa sạch tội danh.” Kiều Nhâm nói xong thì vội vàng tạm biệt.

Hạ Tâm Lan nhìn  Kỷ Hi Nguyệt hỏi: “Chúng ta chỉ làm đến đây thôi sao?”

“Chứ chẳng lẽ cô muốn đi bắt người hay gì?” Kỷ Hi Nguyệt bật cười.

“Tại sao lại không? Trước khi chưa xác định là ai, tôi sẽ không nhận thua đâu.” Hạ Tâm Lan chu miệng nói.

“Tôi thắng chắc rồi. Hung thủ thật sự chính là Chu Bách.” Kỷ Hi Nguyệt cười haha rồi bỏ di.

Hạ Tâm Lan lập tức đuổi theo sau: “Còn chưa xác định, cũng có thể là không phải!”

Đi đến trước cửa ra vào, Hạ Tâm Lan hỏi: “Chúng ta đứng đây đợi Cố Cửu sao?”

“Tôi qua bên kia mua ít đồ cho Hoàng Đào, cô ở đây đợi tôi nhé.” Kỷ Hi Nguyệt thấy đối diện có KFC, cô nghĩ bụng chắc là Hoàng Đào hai ngày nay vẫn chưa ăn thứ gì.

Hạ Tâm Lan sững sờ. Người phụ nữ này tốt bụng vậy sao?

Hoàng Đào kiếp trước đã làm chuyện tốt gì, để kiếp này có thể gặp được Kỷ Hi Nguyệt tin tưởng anh ta vô điều kiện như vậy? Còn giúp anh ta điều tra chân tướng, lẽ nào đây chính là duyên phận?

Cô ta gửi tin nhắn cho bố: “Bố,  có lẽ con thua rồi.”

Hạ Gia Quốc bên kia nhìn thấy tin nhắn của con gái mà giật mình: “Lẽ nào hung thủ thực sự là Hoàng Đào?”

“Có lẽ là không phải, bây giờ vẫn chưa xác định nhưng con cảm thấy con thua rồi. Kỷ Hi Nguyệt thực sự rất giỏi, ngay cả bản thân con cũng rất khâm phục. Nếu con là Cố Cửu cũng sẽ chọn cô ấy.”

Giọng điệu của Hạ Tâm Lan mang máng buồn, làm cho bố Hạ ở bên kia cũng có chút chạnh lòng.

“Tâm Lan, ở trong lòng bố con là tốt nhất, đừng xem thường bản thân mình.”

Hạ Tâm Lan đọc được lời này của bố mà mũi có chút chua xót.

Đúng rồi, là mình quá tùy hứng, khiến bố mẹ phải lo lắng cho mình bao lâu nay, không những thế còn làm xấu mặt bố mẹ, nhưng bố mẹ không bao giờ ngừng yêu thương mình.

Tại sao mình lại vì một người đàn ông không yêu mình mà đi tổn thương bố mẹ?

Thật sự quá bất hiếu.

Hạ Tâm Lan khẽ chép miệng, nhìn theo bóng dáng nhanh nhẹn ở bên kia đường.

‘Bố, con biết rồi. Bố yên tâm, con không sao đâu. Con đi ăn cơm trước đã nhé.” Hạ Tâm Lan hồi âm.

“Được, tối nay về kể cho bố nghe xem có chuyện gì xảy ra đấy.” Hạ Gia Quốc cuối cũng cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác hình như con gái đã thay đổi.

Kiều Nhâm đột nhiên chạy ra, thấy Hạ Tâm Lan đứng ở cửa thì vui mừng nói: “Hạ tiểu thư, Cố Cửu chưa đến sao?”

“Ừm, sao vậy? Có tin tốt rồi sao?” Hạ Tâm Lan nói.

‘Đúng vậy. Thì ra Chu  Bách là mối tình đầu của Từ Thiến. Hơn nữa dựa vào lời khai bạn học đại học của Từ Thiến thì mối quan hệ giữa hai người đó vô cùng tốt. Sau khi Từ Thiến tốt nghiệp hai người vẫn không chia tay, nhưng sau đó không hiểu tại sao Từ Thiến lại gả cho Hoàng Đào, trong này chắc chắn có uẩn khúc. Bây giờ chúng tôi sẽ đi bắt Chu Bách về tra hỏi.”

Hạ Tâm Lan tròn mắt: “Chu Bách đang ở đâu?”

“Theo định vị di động thì anh ta đang ở xưởng lắp ráp và sửa chữa ô-tô, hiện tại rất có thể anh ta là kẻ tình nghi lớn nhất, bởi vì phòng bếp nơi xảy ra vụ nổ có mùi xăng.” Kiều Nhâm nói.

“Vậy chúng tôi có thể đi cùng không? Kỷ Hi Nguyệt  là phóng viên, chắc chắn muốn có được video về hiện trường bắt giữ đầu tiên.” Hạ Tâm Lan nói.

“Được! Kỷ tiểu thư đâu rồi?” Kiều Nhâm không thấy Kỷ Hi Nguyệt.

“Cô ấy sang bên đường mua ít đồ cho Hoàng Đào ăn rồi.” Hạ Tâm Lan bất giác nở nụ cười.

Kiều Nhâm sững sờ: “Kỷ tiểu thư thật sự rất đặc biệt, vừa mới bắt đầu đã tin tưởng Hoàng Đào không phải là hung thủ một cách vô điều kiện. Nếu không phải cô ấy, có lẽ Hoàng Đào đã bị án oan rồi.”

“Phó đội Kiều, bây giờ vẫn chưa chắc Chu Bách có phải là hung thủ thực sự mà anh vẫn tin Kỷ Hi Nguyệt à?” Hạ Tâm Lan dở khóc dở cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi