ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Kỷ Hi Nguyệt nhớ đến kiếp trước, cô nhất định sẽ không để cho sự việc đáng sợ này xảy ra.

Cho nên hy vọng lớn nhất là chỉ chờ đột phá trên người Lý Lộ Lộ, bởi vì cô không hề biết người  chết thứ hai là ai. Lý Lộ Lộ là người bị hại thứ ba.

Kỷ Hi Nguyệt ngồi lên chiếc xe thể thao của Long Bân, trong đầu vẫn đang nghĩ về ký ức của kiếp trước. Cô chắc chắn là mình đã bỏ sót điều gì đó và không nhớ ra được. Vụ án cưỡng giết liên hoàn này kinh khủng như vậy, lý nào cô chỉ nhớ được nhiêu đó.

“Vương Nguyệt, cần tôi làm gì không?” Long Bân hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt hoàn hồn: “Đương nhiên cần. Tôi đã chụp được một số bức ảnh, lát nữa về chỉnh lý lại chút. Hương Thành chắc chắn không có mấy bức ảnh như vậy, cho nên lượt truy cập sẽ không thấp đâu.”

“Được. Hình như cô nhìn thấy thi thể nên khó chịu à?” Long Bân thấy cô có chút hoảng hốt, sắc mặt cũng bất ổn, không khỏi có phần lo lắng hỏi.

Nếu Kỷ Hi Nguyệt có bất cứ chuyện gì không thoải mái, anh ta đều phải báo cáo lại với cậu chủ.

“Không sao, chỉ là cảm thấy sinh mệnh quá mỏng manh. Một người phụ nữ trẻ tuổi như vậy lại bị giết hại tàn nhẫn, tên hung thủ này thực sự quá điên cuồng.” Kỷ Hi Nguyệt thở dài.

“Cho nên cô càng phải tăng cường tập luyện. Phụ nữ quả thực sức tương đối yếu.” Long Bân vội nói.

Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn anh ta, cười nói: “Nhưng tôi đã đánh được hung thủ đấy. Nếu là một người đàn ông bình thường, tôi vẫn có thể đối phó được.”

Long Bân nghiêm túc nói: “Đừng mang kiểu suy nghĩ như vậy. Làm người đôi lúc cũng không nên tự tin quá. Huống hồ còn rất nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra. Cho dù là người lợi hại nhất cũng có lúc khó tránh khỏi lật thuyền trong mương, phải thường xuyên duy trì cảnh giác mới được.”

“Haha, Long Bân, hình như anh từng trải qua cái gì rồi đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt bật cười.

Long Bân thoáng sững sốt, sau đó cười khổ: “Tôi chỉ cảm thấy không phải ai cũng giống ai, có người vốn đã có sở trường, cho nên bất cứ lúc nào cũng không thể khinh địch.”

Kỷ Hi Nguyệt thấy vẻ mặt của anh ta rất nghiêm túc: “Được rồi, tôi nhận chỉ dạy. Mà nói, độ biến thái của tên hung thủ này quả thực khiến người ta phải sởn cả tóc gáy.”

“Phải rồi, sao cô biết Lý Lộ Lộ sống ở tầng trên nơi xảy ra vụ án?” Long Bân nghe được cuộc trò chuyện của Lý Lộ Lộ và Lôi Minh thì cũng rất tò mò.

Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày: “Trước đây có nghe người khác nói qua. Bộ phận tin tức của dai đài có rất nhiều người quen biết nhau mà.”

Thực ra Kỷ Hi Nguyệt không hề quen biết mấy người kia, bởi vì cô bận chạy tin tức. Chưa bao giờ đi theo bọn họ để cướp tin tức, cho nên không mấy thân thiết.

Ngoại trừ Lưu Phi và Ma Huy có ấn tượng sâu sắc ra.

Long Bân cũng không hỏi gạn nữa, bởi vì anh ta biết không phải. Lý Lộ Lộ đã nói là trong công ty không có ai biết cô ta sống ở đây, cho nên Kỷ Hi Nguyệt chắc chắn là biết được từ một nguồn tin khác.

“Cô cảm thấy Lý Lộ Lộ sẽ gặp nguy hiểm sao?” Long Bân lại sao.

“Tôi không biết, nhưng dựa theo vụ án phân xác của tôi lần trước thì tên hung thủ đó rất căm hận tôi, cho nên đã xuống tay với tôi. Lần này cũng không loại trừ khả năng này, hy vọng Lý Lộ Lộ sẽ tự mình cẩn thận.” Thực ra trong lòng Kỷ Hi Nguyệt rất lo lắng.

Hai người về lại văn phòng, Kỷ Hi Nguyệt tranh thủ viết tiêu đề và nội dung, Long Bân chọn lựa hình ảnh, chốc lát sau tin tức liên quan về vụ án cưỡng hiếp đã được đăng tải, kêu gọi người dân, đặc biệt là phụ nữ độc thân tuyệt đối đừng ra ngoài một mình ban đêm.

Quả nhiên theo đúng dự đoán của Kỷ Hi Nguyệt, lượt truy cập đã tăng vọt đáng kể. Chung quy thì trước đây Hương Thành chỉ đăng tải một tiêu đề lớn, bởi vì tranh đua tốc độ nên cũng không mô tả chi tiết hay có hình ảnh. Lần này Kỷ Hi Nguyệt đã bổ sung nội dung chi tiết trong thời gian nhanh nhất.

Vì vậy, người dân đã đọc bản tin trước càng mong muốn được xem tiếp những tin tức có liên quan. Suy cho cùng thì đây cũng là chuyện kinh khủng đang xảy ra xung quanh họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi