ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Mộ Dung Phong có chút thắc mắc: “Trần Á Nam là?”

Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười: “Là người mới thôi. Trước đây tôi từng gặp cậu ấy ở khoa diễn xuất, cảm thấy cậu ấy chắc chắn sẽ nổi tiếng, nhưng bây giờ lại không tìm thấy cậu ấy, cũng không biết là đang ở đâu. Nếu Trần Á Nam đến, tuyệt đối đừng bỏ lỡ.”

Mộ Dung Phong vẫn còn mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu rồi ra ngoài.

Kỷ Hi Nguyệt bắt đầu xem kịch bản của Lưu Uy. Không ngờ Lưu Úy đã sáng tác được vài kịch bản, nhưng cậu ấy chỉ chọn ra bốn bộ khá nhất để Kỷ Hi Nguyệt xem trước.

Cậu ấy nói sở trường sáng tác của mình là thể loại ma thuật và huyền huyễn, hy vọng Kỷ Hi Nguyệt có thể thích.

Cố Cửu nhìn Kỷ Hi Nguyệt, nghiêm túc nói: “Tiểu Nguyệt, kịch bản huyền huyễn và kịch bản ma thuật liệu có mạo hiểm quá không?”

“Cửu thiếu, anh già rồi à? Giới trẻ bây giờ rất thích những thể loại này. Anh thấy game của nó kiếm được bao nhiêu là tiền không? Cả thể loại phim hoạt hình nữa, kiếm được bao nhiêu tiền? Phim kiếm hiệp trước đây quá đơn điệu, còn phim huyền huyễn thì không phải không có, chỉ là hiệu ứng còn quá kém, kịch bản cũng thiếu hấp dẫn, ngay cả kiến trúc phần mềm cũng lỗi thời. Điều chúng ta cần làm là tạo ra những bộ phim ma thuật đáp ứng sở thích của giới trẻ hiện nay.”

Kỷ Hi Nguyệt nói rất quyết đoán.

Cố Cửu bị một tiếng ‘già’ của cô làm cho lồng ngực uất nghẹn. Cái con bé này, có cần phải làm tổn thương người khác thế không hả? Chẳng qua anh ấy chỉ lớn hơn cô có chín tuổi thôi mà.

“Nhưng gần đây tôi cũng có bổ sung kiến thức, thể loại phim ma thuật thật sự rất ít được ưa chuộng.” Cố Cửu có chút lo lắng, “Hơn nữa hiệu ứng rất đắt, chi phí cũng sẽ rất cao.”

“Anh không cần lo chuyện chi phí, tôi chỉ cần anh bảo đảm hiệu quả của hiệu ứng, cũng như kịch bản hay và tạo hình của diễn viên. Có như thế thì ngay cả khi anh không chiếm được khung giờ vàng của đài truyền hình, ít nhất cũng thành công trên các trang mạng trực tuyến. Tất nhiên, việc quảng bá của chúng ta cũng phải đúng chỗ.” Kỷ Hi Nguyệt nói rất chắc chắn.

Cố Cửu thấy dáng vẻ vô cùng tự tin của cô thì cũng không phản bác nữa: “Được rồi, tôi sẽ sử dụng đội ngũ chuyên nghiệp nhất. Cô chọn kịch bản cho tốt đi, việc quảng bá chắc cũng phải phiền tới phóng viên kim bài là cô rồi.”

“Haha, không thành vấn đề.” Kỷ Hi Nguyệt gật đầu cười, tiếp tục tập trung đọc kịch bản.

Lúc Kỷ Hi Nguyệt đọc tới cuốn kịch bản 《Đạo Thiên Cốt》, ký ức ở kiếp trước lại ùa về.

Đây là bộ phim ma thuật đã gây sốt trên mạng internet sau siêu phẩm 《Vị Thần Của Bầu Trời》của Lưu Uy. Dù lượt khen ngợi không bằng 《Vị Thần Của Bầu Trời》, nhưng rating không hề thấp, đồng thời bộ phim này cũng đưa những người mới vào nghề vụt sáng thành ngôi sao.

Cô nhớ nữ chính tên là Lý Miểu, là diễn viên đã ký hợp đồng với đài truyền hình Hương Thành. Sau bộ phim này có rất nhiều công ty điện ảnh và truyền hình muốn ký hợp đồng với cô ấy, nhưng cô quên mất là cuối cùng cô ấy đã ký hợp đồng ở đâu.

Long Bân quay về. Kỷ Hi Nguyệt từ vẻ mặt tươi cười ban nãy chuyển sang nghiêm túc: “Thế nào rồi? Tần Hạo gặp ai?”

“Đường Tuyết Mai.” Long Bân đáp, “Đang ở quán trà dưới lầu, vào một phòng bao nhỏ. Tôi không có cách nào nghe lén nên đành quay về, nhưng thấy sắc mặt của Đường Tuyết Mai rất nhợt nhạt.”

“Mấy ngày trước cô ta bị chém, dĩ nhiên sắc mặt phải kém rồi.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

Long Bân đáp: “Cũng qua nhiều ngày rồi mà. Tôi cảm thấy cô ta rất bất ổn, hình như đang tức giận, có khả năng  là đã xảy ra mâu thuẫn gì đó với Tần Hạo.”

“Chó tự cắn nhau thì càng tốt, dù sao bọn họ cũng không thong dong được bao lâu nữa đâu.” Kỷ Hi Nguyệt híp mắt lại.

Trước khi cô tập trung phát triển sự nghiệp, nếu có thể giải quyết được hai tên súc sinh mà cô căm thù nhất ở kiếp trước, cô tin là tinh thần của mình sẽ thoải mái lên rất nhiều.

Long Bân gật đầu: “Tiểu thư, vậy cô ở trong đây không ra ngoài nữa đúng không?”

“Ừm, tôi muốn đọc kịch bản, chắc cũng phải sát giờ cơm tối mới xong. Anh có việc thì cứ ra ngoài đi, trong đây rất an toàn.” Kỷ Hi Nguyệt tưởng anh ta bận việc.

“Tôi vẫn muốn đi theo dõi.” Long Bân đáp.

Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu: “Vậy anh đi đi, cẩn thận nhé.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi