ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

“Muốn muốn muốn. Tiểu Nguyệt, tôi muốn. Tin tức gì vậy?” Cố Du Du bên kia vui mừng hét lên.

“Chị có quen với mấy người tạp vụ trong đài truyền hình của chúng ta đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Quen, có quen. Để đào bới được tin tức nên tôi giao du với tất cả các loại bạn. Haha.”

“Được. Tối nay trong tòa nhà D khu dân cư Phong Nhã, Ngụy Tiêu Tiêu, một ngôi sao đang lên của đài truyền hình Hương Thành sẽ tổ chức party ở nhà riêng của cô ta.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

“Cái cô ngọc nữ ngây thơ đó mở party thì tin tức có gì đâu mà lớn.” Cố Du Du có chút sầu não.

Kỷ Hi Nguyệt đã biết hứng thú của người phụ nữ này ở đâu, cô cười nói: “Nếu đêm nay chị chịu khó đi phục kích thì sẽ thu được một tin tức lớn, và chờ xem, ai sẽ ra khỏi căn hộ của cô ta vào sáng mai.”

Cố Du Du bên kia sau một hồi sững sốt, nhanh nhảu nói: “Ai? Chết tiệt! Tiểu Nguyệt, có phải cô đã biết gì rồi không? Cô ngọc nữ đó chỉ giả vờ ngây thơ thôi sao?”

“Việc này chẳng phải vẫn đang đợi chị đi tìm hiểu sao? Đừng nói với tôi chị không muốn đi nhé. Vậy để tôi nói anh Trần đi.”Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói.

“Đi đi đi! Nhất định đi. Tiểu Nguyệt,  cảm ơn cô. Tôi mà moi được được tin tức này, sẽ mời cô đi ăn cơm.” Cố Du Du vui vẻ nói.

“Phải rồi, nhớ gửi cho tôi một bức ảnh bất kỳ  mà cô chụp được vào sáng mai trước khi đăng tin nhé. Người phụ nữ đó uy hiếp cô bạn của tôi, tôi phải hù cô ta một phen mới được.” Kỷ Hi Nguyệt đánh mắt nhìn Trần Manh Manh.

“Uy hiếp bạn của cô? Được được được. Nghề của tôi mà. Yên tâm, tôi sẽ gửi cho cô ngay khi có thể!” Cố Du Du cao hứng nói.

“Nếu chị làm tốt, sau này tôi sẽ cho chị một tin tức lớn nữa. Trong giới giải trí tôi quen biết rất nhiều. Bên trong có vô số chuyện để đào sâu đấy!” Kỷ Hi Nguyệt cho Cố Du Du một ít lợi lộc.

“Nghề của tôi, nghề của tôi. Tôi đi chuẩn bị một chút đã.” Cố Du Du vội vã nói.

Kỷ Hi Nguyệt cúp máy, nhìn Trần Manh Manh nói: “Yên tâm đi. Đắc tội với cô bạn thân của mình, mình sẽ cho cô ta lòi ra bộ mặt thật.”

“Tiểu Nguyệt, cậu, cậu thực sự làm được sao?” Trần Manh Manh lo lắng nói.

“Nếu không thành, cậu cũng không cần lo lắng. Hương Thành không cần cậu, mình sẽ kêu ông chủ của tụi mình giúp cậu vào làm ở đài truyền hình Cảng Long.” Kỷ Hi Nguyệt vì cô bận thân cũng đã dự trù hết rồi. Nếu không thành thì cô có thể cầu xin đại ma vương.

Trần Manh Manh thấy ánh mắt quan tâm của cô, cảm động rối rít nói: “Tiểu Nguyệt, cảm ơn cậu. Mình đúng là nhát gan, chuyện gì cũng không dám. Có cậu thật tốt.”

Nói xong thì chạy qua chỗ Kỷ Hi Nguyệt ôm lấy cô.

Kỷ Hi Nguyệt bật cười, vỗ nhẹ vào vai cô ấy: “Không sao không sao. Chúng ta là bạn tốt mà.”

“Ừm, là bạn tốt.” Trần Manh Manh cũng cười, “Phải rồi, nói cho cậu một tin tốt. Chu Dân nói cuối tuần này sẽ đưa mình đến bữa tiệc sinh nhật lần thứ năm mươi của một người chú, muốn giới thiệu nhà anh ấy cho mình làm quen.”

Trần Manh Manh tỏ ra ngọt ngào.

Kỷ Hi Nguyệt giật mình, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Cuối tuần? Tiệc sinh nhật thứ năm mươi? Không phải người đó tên là Tiền Vạn Hào đó chứ?”

“Ủa, Tiểu Nguyệt, cậu cũng biết sao? Đúng rồi đó, Chu Dân gọi ông ấy là chú Tiền. Nghe nói là siêu đại gia đấy.” Trần Manh Manh vui vẻ nói, “Mình chưa bao giờ đến những bữa tiệc cao cấp của giới thượng lưu nên hơi lo lắng. Tiểu Nguyệt,  mình nên mặc gì đây? Cũng không thể làm mất mặt Chu Dân được.”

Khuôn mặt tròn trịa như búp bê của Trần Manh Manh nhăn tít lại, nhưng nhìn rất ngây thơ. Những người đàn ông luống tuổi rất thích mẫu người phụ nữ trắng trẻo dịu dàng thế này, vì vậy Chu Dân mới vô lương tâm mà bán cô ấy đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi