ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Triệu Húc Hàn nãy giờ vẫn luôn dõi theo hành động của Kỷ Hi Nguyệt, đợi đến lúc cô sắp ra khỏi tầm mắt của anh, Kỷ Hi Nguyệt đã ngồi vào quầy bar, còn Dillon thì đang đi về phía cô với nụ cười mê mẩn trên mặt.

Chai rượu trên tay Triệu Húc Hàn đột nhiên rơi xuống sàn, tiếng vỡ nát vang lên làm cho đám người ngồi bên cạnh không khỏi hú hét và mắng chửi.

Sau đó anh loạng choạng đứng dậy, vờ như thật sự đã say khướt, đi về hướng Kỷ Hi Nguyệt.

Tên vệ sĩ của Triệu gia lập tức chặn Triệu Húc Hàn lại. Triệu Húc Hàn liền đẩy anh ta ra, trong miệng còn thốt ra vài câu tiếng Anh dặt dẹo, nói là đi tìm bạn gái, sau đó chỉ chỉ về phía Dillon.

Hai tên vệ sĩ cao lớn cũng bước tới, Kỷ Hi Nguyệt bên đây liền túm lấy bàn tay lang sói đang định nhào lên người cô của Dillon, sau đó ghé vào tai hắn ta nói bên kia là bạn trai của cô.

Dillon sửng sốt, xoay đầu nhìn Triệu Húc Hàn rồi lại quay sang nhìn khuôn mặt tươi cười của Kỷ Hi Nguyệt, đột nhiên chửi thề một tiếng, sau đó vẫy tay với vệ sĩ bên phía Triệu Húc Hàn.

Triệu Húc Hàn lảo đảo bước tới, đặt mông ngồi xuống bậc thang dưới chân Dillon. Dillon thấy vậy liền bật cười ha hả, đưa tay lấy vài chai rượu trên bàn đặt vào tay Triệu Húc Hàn.

Triệu Húc Hàn nhận lấy rồi bắt đầu uống, nhưng phần nhiều là đổ ra ngoài, chỉ có một ít là cho vào miệng. Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy cảnh này thì không khỏi nhướng mày, tính ra Triệu Húc Hàn cũng rất có năng khiếu diễn xuất.

Dillon luôn miệng chửi thề, bật cười rồi ôm chầm lấy Kỷ Hi Nguyệt, ghé vào tai cô nói gì đó. Một tay Kỷ Hi Nguyệt vẫn đang nắm chặt bàn tay của hắn ta.

Kỷ Hi Nguyệt cũng bật cười yểu điệu, cô thì thào vào tai Dillon vài câu tiếng Anh sứt sẹo, còn vươn chân ra đá Triệu Húc Hàn vài cái.

Triệu Húc Hàn quay đầu lại nhìn, sau đó bày ra một nụ cười như con ma men, đứng dậy lao vào Kỷ Hi Nguyệt.

Kỷ Hi Nguyệt vội vàng thoát khỏi cánh tay của Dillon, mục tiêu của Triệu Húc Hàn bất ngờ chuyển sang Dillon đang ngồi trên ghế sô pha, đây cũng chính là lúc Triệu Húc Hàn hành động.

Tranh thủ lúc hỗn loạn, cây kim độc trên chiếc nhẫn của anh không chút do dự đâm thẳng vào động mạch cổ của Dillon.

Sau đó anh vẫn giả vờ phát điên, tự mình ngã ra như thể vừa bị Dillon đẩy, làm đổ vài chiếc bàn, đồ uống văng tung tóe, vài người phụ nữ ở gần đó nhảy dựng lên la hét. Triệu Húc Hàn vừa ngã xuống liền lật người đứng dậy.

Đúng lúc này, vệ sĩ của Triệu gia đã xông lên tóm lấy cánh tay của Triệu Húc Hàn.

Kỷ Hi Nguyệt lách người sang một bên, đánh thẳng một quyền vào gáy của tên vệ sĩ Triệu gia.

Tên vệ sĩ xoay đầu nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sau đó cả người ngã gục xuống đất, không ngờ lại bị đánh úp.

Triệu Húc Hàn kéo Kỷ Hi Nguyệt bỏ chạy, hai tên vệ sĩ còn lại phát hiện điều bất thường, lập tức xông lên.

Triệu Húc Hàn bật người lên, một cú đá giải quyết gọn gàng hai tên vệ sĩ.

Bên phía bảo vệ cũng nhanh chóng chạy tới kiểm tra lão đại của mình, phát hiện Dillon đã ngừng thở mới biết trong vở kịch náo nhiệt vừa rồi có người muốn giết hại Dillon.

Ai nấy đều biến sắc, các nhân viên bảo vệ ở phía sau lập tức rút súng chĩa vào sau lưng Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn, đồng thời thét lên, bảo họ đứng lại, nhưng Triệu Húc Hàn lúc này lại xách một tên đồng bọn của Dillon và ném ra khỏi tầng hai.

Tiếng la hét lập tức vang lên, sàn nhảy bên dưới nháy mắt trở nên hỗn loạn.

Trên tầng hai cũng không khỏi náo loạn, tiếng súng lập tức vang lên.

Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt buông tay nhau ra, đồng thời cả hai trực tiếp nhảy từ lan can tầng hai xuống dưới, lẫn vào đám đông.

Tiếng súng là điều cấm kỵ ở một nơi như thế này, cho nên vừa thấy tiếng súng, những người đang nhảy nhót liền hét toáng lên, sau đó ào ạt tháo chạy ra cửa như ong vỡ tổ. Ai cũng sợ mình sẽ bị trúng đạn oan ức.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi