ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Sắc mặt của Triệu Vân Sâm trở nên khó coi, nhìn Vô Cốt với ánh mắt không mấy thiện cảm: “Vô Cốt, cô khỏi cần giả ngốc. Ở Triệu gia ai mà chẳng biết giữa bố tôi và chú ba có xích mích. Cô làm vậy là muốn chỉnh đốn chú ba tôi, hay là chỉnh đốn bố tôi?”

Thủ đoạn này rõ ràng là đang muốn ly gián Triệu Húc Hàn và Triệu Nhất Gia.

Vô Cốt rũ mắt xuống: “Tôi chỉ là không muốn quay về lò đào tạo lại thôi. Nếu thiếu gia Vân Sâm không thể bảo vệ tôi, vậy tôi chỉ còn cách đến cầu cứu Triệu Nhất Gia.” Nói rồi cô ta đứng bật dậy.

Triệu Vân Sâm rất rối rắm, mắt thấy Vô Cốt đã ra tới cửa, cậu ta vội vàng nói: “Đứng lại!”

Vô Cốt xoay người, Triệu Vân Sâm khó xử nói: “Vô Cốt, ngay cả khi cô muốn đổi chủ thì chú ba tôi vẫn là chủ nhân của Triệu gia, chú ấy vẫn có thể trị tội cô như thường, nên cô đến cầu cứu bố tôi cũng vậy thôi.”

Khóe miệng Vô Cốt gợi lên một nụ cười giễu cợt: “Tôi biết chứ, nhưng ít nhất nếu đổi chủ rồi, chủ nhân muốn trị tội cũng phải lắng nghe ý kiến của người chủ đó. Nếu thiếu gia Vân Sâm cam tâm bảo vệ tôi, chí ít tôi sẽ không cần về lò đào tạo lại, cùng lắm là về nhà cổ chịu một số hình phạt thôi.”

“Cô hiểu rõ quy tắc của Triệu gia quá nhỉ.” Triệu Vân Sâm nheo mắt lại.

“Tôi là người của Triệu gia, tôi chưa từng phạm phải lỗi lầm to lớn, chẳng qua chỉ là đắc tội với Kỷ Hi Nguyệt, nhưng cô ta đâu phải người của Triệu gia? Nếu chủ nhân một mực muốn trị tội tôi, tôi cũng không phục. Tôi sẽ đến trước mặt lão chủ nhân để hỏi rõ đúng sai.”

Triệu Vân Sâm lắc đầu, thở dài ngao ngán: “Vô Cốt, cô thực sự quá ngây thơ rồi. Quyền hạn của chủ nhân chí cao vô thượng, cô mà lấy cứng đối cứng thì chỉ có con đường chết thôi.”

“Tôi biết, nhưng tôi tin cậu chủ sẽ không giết tôi.” Vô Cốt rất tự tin. Bởi vì cô ta luôn cảm thấy cậu chủ đối xử với mình rất đặc biệt, nếu không, trong vô số vệ sĩ của Triệu gia như vậy, tại sao cậu chủ lại chọn trúng cô ta?

Chứng tỏ trong lòng cậu chủ chắc chắn cũng có cô ta. Trước đây khi Kỷ Hi Nguyệt và cậu chủ chưa bên nhau, cậu chủ cũng rất xem trọng cô ta, mặc dù lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng xa cách, nhưng cũng có những lúc nói chuyện rất ôn tồn, đó là những ngày tháng mà cô ta cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời.

Nhưng kể từ sau khi tính tình của Kỷ Hi Nguyệt thay đổi, cậu chủ thực sự đã thích người phụ nữ đáng ghét này, còn quay sang đối xử lạnh nhạt với cô ta. Tất cả mọi chuyện này đều là lỗi của Kỷ Hi Nguyệt.

“Cô đúng là có tự tin thật.” Triệu Vân Sâm vẫn chưa đưa ra quyết định.

“Thiếu gia Vân Sâm, nếu anh thích Kỷ Hi Nguyệt, tôi sẽ giúp anh có được cô ta.” Vô Cốt đột nhiên nhìn Triệu Vân Sâm, nói.

Triệu Vân Sâm sửng sốt, nhìn chằm chằm vào cô ta: “Vô Cốt, cô còn không rõ tính cách của chú ba tôi sao? Trừ phi chú ấy không cần Kỷ Hi Nguyệt nữa, bằng không nếu tôi đụng đến Kỷ Hi Nguyệt, chắc chắn sẽ lại ăn đòn.”

“Vậy chúng ta cùng nhau nghĩ cách đi, để cho cậu chủ ghét Kỷ Hi Nguyệt, hoặc là khiến Kỷ Hi Nguyệt rời xa cậu chủ.” Vô Cốt đề nghị.

“Cô đừng nằm mơ. Thái độ của chú ba đối với Kỷ Hi Nguyệt thế nào chẳng lẽ cô còn không rõ? Cho dù Kỷ Hi Nguyệt không thích chú ấy thì ba năm nay chú ấy vẫn luôn bảo vệ cô ta, làm sao kêu chú ấy ghét bỏ Kỷ Hi Nguyệt được? Còn Kỷ Hi Nguyệt, cô ta là một người phụ nữ cực kỳ bướng bỉnh, dám chừng bây giờ cô ta thích chú ba tôi giống hệt như hồi đó thích tôi vậy. Chú ba mà không buông tay, cô ta tuyệt đối cũng không buông tay đâu.”

Triệu Vân Sâm chợt nghĩ, người phụ nữ nồng nhiệt với tình cảm như vậy mà mình lại bỏ lỡ, bây giờ có muốn hối hận cũng không kịp.

“Tôi sẽ nghĩ cách giúp thiếu gia.” Vô Cốt nhìn Triệu Vân Sâm, “Tôi đã nói là Kỷ Hi Nguyệt có một bí mật động trời mà, thiếu gia Vân Sâm không muốn biết thật sao?”

“Được rồi!” Triệu Vân Sâm nói, “Cô nói chuyện với chú ba đi, kêu là muốn chuyển qua bên tôi, nhưng cô nhất định phải quay về chịu phạt! Bây giờ cô có thể nói Kỷ Hi Nguyệt có bí mật gì động trời rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi