ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Một vụ đánh cuộc quá lớn, mặc dù mỗi người ở đây đều mang tâm tư khác nhau, nhưng sự thật là tất cả đều căng thẳng đến nỗi toát cả mồ hôi.

Cố Tạ Thiên nắm chặt đầu ngón tay, mặc dù ông bội phục dũng khí của nữ nhi, nhưng càng lo lắng hơn cho sự an nguy của nàng.

Hiện tại ở đây có nhiều nhân chứng như vậy, nếu nữ nhi mình thật sự thua, một khi tiếp nhận trừng phạt chẳng phải sẽ rất thảm hay sao?!

Ngay cả khi những gì nữ nhi mình nói đều có lý, nhưng nếu bọn họ đều không thừa nhận thì sẽ như thế nào?

Dù ông xem xét thế nào cũng cảm thấy tỷ lệ nữ nhi mình thắng lần này rất nhỏ bé, không đáng kể!

Ông hiếm khi lo lắng đến nỗi thấm ra mồ hôi.

"Được, nếu đánh cuộc đã được thành lập, Cố lục tiểu thư có thể nói ra lý do của ngươi?!" Dung Sở thúc giục.

Cố Tích Cửu ngược lại không hề nóng nảy, trực tiếp ngồi xuống ghế: "Gấp làm gì? Nếu đã đánh cuộc lớn như vậy, dù sao cũng phải có người ngoài làm chứng."

Dung Sở quả thực nổi cơn thịnh nộ: "Nhiều người ở đây như vậy không thể làm chứng hay sao?!"

Ngón tay Cố Tích Cửu nhẹ nhàng gõ gõ trên bàn: "Nhân chứng là những người không liên quan gì tới hai bên." Ánh mắt nàng đảo qua mọi người: "Trong khi đó, những người ở đây không phải là người nhà của ta thì chính là người nhà của ngươi, chỉ có vị Cổ cô nương là người ngoài, nhưng nàng ấy là người khơi mào chuyện này, tất nhiên không thể làm chứng."

Dung Sở gần như vui vẻ, xấu nha đầu trước mắt thật là trơ trẽn!

"Vậy ngươi muốn mời ai?"

Cố Tích Cửu nhìn về phía Dung Già La: "Thái tử điện hạ, trong triều đại này có người nào đứng ngoài cuộc, không sợ bất luận cường quyền hay môn phái nào?"

Dung Già La liếc mắt nhìn nàng một cái, gần như không cần nghĩ ngợi: "Triều đại này có hai vị thiên sư Tả Hữu có thể làm được điều đó."

Dung Sở cười lạnh: "Hai vị thiên sư Tả Hữu có thể dễ mời vậy sao? Bọn họ ngay cả hoàng quyền cũng không để trong mắt, phụ hoàng muốn gặp bọn họ cũng phải thành tâm thành ý tới mời. Nhân vật như vậy sao có thể tới đây chứng kiến chuyện nhỏ thế này?"

Dung Già La thờ ơ nói: "Bổn cung có thể thử mời Hữu thiên sư một chút," Hắn nói mấy câu với thị vệ bên người, tiện tay đưa cho thị vệ một tín vật, thị vệ kia lập tức nhanh chóng rời đi.

Tất cả mọi người ở đây đều mở to hai mắt!

Hai nhân vật thần bí cường đại nhất Phi Tinh Quốc chính là hai vị thiên sư Tả Hữu. Hai người kia không dễ dàng lộ mặt, một khi lộ diện tất nhiên sẽ là một hồi oanh động.

Chẳng qua hai người kia không bao giờ hỏi tới chính sự, chức trách của Tả thiên sư là giám sát hành động đế vương, truyền đạt thông điệp của trời cao. Trên đời này không có bất luận kẻ nào hay bất luận sự tình nào có thể giấu diếm được tai mắt hắn.

Hữu thiên sư là người xem tinh tượng, dự đoán những sự tình lành dữ, biết họa hay phúc, cầu mưa diệt quỷ, có thân phận giống như quốc sư.

Tả thiên sư thần long thấy đầu không thấy đuôi, xuất quỷ nhập thần, không có người nào biết nơi hắn tới, cũng không có người nào biết nơi hắn đi.

Hữu thiên sư thường canh giữ ở Thiên Sư phủ trong cung Tinh Diệu, không dễ dàng bước ra khỏi cung, thế nhân muốn gặp hắn thật sự rất khó.

Cố Tạ Thiên làm quan ở triều đình lâu như vậy, chỉ từng nhìn thấy Tả thiên sư một lần, nhưng nhìn từ xa xa, ngay cả dung mạo đối phương cũng không nhìn thấy rõ, bởi vì trên mặt đối phương có mặt nạ......

Đối với Hữu thiên sư, thật ra ông từng may mắn gặp qua hai lần, khoảng cách dù có chút xa, đối phương đứng ở trên đài cầu mưa, và ông thì mang binh hộ vệ đứng ở dưới đài.

Hai vị thiên sư này không kết giao với bất cứ người nào trong triều đình, thậm chí nếu hoàng đế muốn gặp bọn họ cũng phải dùng một chữ "mời". Đối với chuyện bọn họ có tới hay không, cần phải xem tâm tình của bọn họ thế nào......

Hiện tại Thái tử điện hạ đã có chút thất thế thật sự có thể mời được một vị trong hai vị đó đến đây?

Mọi người không tin! Nhưng bọn họ không tin chỉ giằng co được một khắc.

Thị vệ của Dung Già La rất nhanh đã quay trở lại: "Bẩm điện hạ, Hữu thiên sư đồng ý làm chứng, nhưng muốn mời chư vị ở đây đến Vạn Tinh Lâu."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi