ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Hắn thở dài cảm thán: "Năm tháng như thoi đưa, chỉ chớp mắt tiểu oa lúc trước đã lớn như vậy."

Cố Tích Cửu: "......"

Nàng rốt cuộc nhớ tới mình nên xưng hô với hắn thế nào: "Thì ra thiên sư đại nhân đã nhìn Tích Cửu lớn lên, vậy Tích Cửu sẽ xưng hô với ngài là Đế thúc thúc."

Đế Phất Y cứng đờ, cười như không cười nhìn nàng: "Cái gì?"

Ồ, vẫn chưa đủ tôn trọng hay sao?

Cố Tích Cửu thử thăm dò nói: "Đế gia gia?"

Đế Phất Y: "......"

Chỉ vì một tiếng xưng hô cực kỳ tôn kính này của Cố Tích Cửu, nàng đã phải trả giá đại giới rất đắt. Đế Phất Y lúc ấy chỉ cười cười, vỗ vỗ vai nàng: "Xưng hô rất hay!"

Hắn cười lạnh băng, trực giác của Cố Tích Cửu cho biết có điều gì đó không ổn.

Sự thật chứng minh, trực giác của nàng rất chuẩn, bởi vì Đế Phất Y phân phó với bên ngoài một câu: "Đi Khải Thiên Đài! Tốc độ mau một chút!"

"Vâng, chủ thượng!" Đệ tử làm xa phu bên ngoài lên tiếng, trực tiếp quay đầu xe. Xa giá một lần nữa bay nhanh như chớp.

Xa giá vừa tăng tốc, tự nhiên không ổn định nữa. Cố Tích Cửu bị điểm huyệt đạo, thân thể không thể tự chủ, hiện tại dáng người nàng lại giống như quả cầu, bị lăn lộn ầm ầm ở trong thùng xe.....

Cũng may bên trong xe này đủ mềm, bất luận nàng lăn đến đâu cũng không đến mức bị thương, chỉ lăn đến nỗi có chút chóng mặt mà thôi.

Hơn nữa không biết vì lăn lộn hay là vì bản thân thùng xe, nàng càng lăn càng nóng. Đầu tiên là trán thấm ra mồ hôi, tiếp theo cả người đều bắt đầu đổ mồ hôi.

Cả người nàng giống như đang mặc áo bông trong ngày nắng nóng bảy tháng, sự ngột ngạt khiến người muốn nhảy dựng lên!

Nàng có một loại cảm giác sắp sửa bị say nắng, nhưng từng tầng "áo bông" trên người nàng không thể cởi xuống, trái tim bốc lửa.

Máu trong người nàng sôi sục, khuôn mặt nóng như muốn nổ tung, nàng có cảm giác bản thân mình sắp bị thiêu cháy!

Trong khi Tả thiên sư vẫn bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, nhàn nhã tự đắc đọc sách.

Cố Tích Cửu mấy lần lăn đến dưới chân hắn, hắn đều bỏ mặc, không hề có ý giúp một tay.

Khi người quá nóng sẽ có một loại bản năng cảm ứng đối với những nơi mát mẻ. Thời điểm Cố Tích Cửu lăn đến bên cạnh chân hắn, nàng có thể cảm giác được khu vực xung quanh hai chân hắn cực kỳ mát lạnh. Nếu nói nơi khác là ngày hè nóng nực, vậy thì quanh thân hắn trong vòng một thước chính là cuối mùa thu mát mẻ.

Nếu nàng muốn giảm bớt cảm giác oi bức này, biện pháp tốt nhất chính là ôm chân hắn. Một là cố định thân mình, hai là hạ nhiệt.

Có lẽ vì sự lưu thông máu tăng vọt do quá nóng, một huyệt đạo bị điểm của nàng đã được giải khai trong quá trình lăn lộn. Mặc dù nàng không hoàn toàn khôi phục tự do, nhưng hai tay nàng vẫn có thể hoạt động một chút. Nếu nàng muốn ôm chân đối phương, nàng vẫn có thể làm được.

Mặc dù biết rằng, nếu mình ôm chân đối phương sẽ có chút hạ giá, nhưng lúc này nàng cũng đành phải vậy!

Mặt mũi giá trị bao nhiêu? Mạng quan trọng nhất!

Đừng nói ôm chân hắn, cho dù hiện tại hắn dắt tới một con heo đưa cho nàng ôm, chỉ cần có thể giải nhiệt nàng cũng ôm!

Vì thế, chờ đến khi lại lăn đến dưới chân hắn, nàng bỗng nhiên vươn tay cánh ra, ôm lấy một chân của hắn!

Đế Phất Y hơi sững sờ, cúi đầu nhìn nàng. Cố Tích Cửu cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn chằm chằm.

Trên gương mặt béo ú của nàng đầm đìa mồ hôi. Lần này nàng dịch dung cực kỳ cẩn thận, trên khuôn mặt thiết kế rất nhiều đốm mụn lỗ và mụn trứng cá, khiến người nhìn lần đầu sẽ không muốn nhìn lần thứ hai. Lúc này mồ hôi chảy ra, gương mặt kia càng trở nên khó coi hơn!

Đế Phất Y dời mắt, di chuyển ống tay áo giống như định làm gì đó, nhưng rốt cuộc hắn vẫn nhịn xuống, chỉ thờ ơ nói: "Cố Tích Cửu, bổn tọa là trưởng bối của nàng, hơn nữa nam nữ khác biệt. Nàng ôm bổn toạ như vậy không sợ sẽ bị trừng phạt vì hành vi sai trái hay sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi