ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Đế Phất Y nhìn trái cây rồi lại nhìn nàng, nheo mắt: "Gọt vỏ đi."

Đúng là rắc rối!

Cố Tích Cửu lười tranh luận với hắn, quả nhiên lại lấy ra một con dao nhỏ chuyên gọt trái cây......

Ánh mắt Đế Phất Y dừng ở trên tay nàng: "Nàng mang theo rất nhiều dao nhỏ."

Cố Tích Cửu nhẹ nhàng nói một câu: "Đương nhiên! Chẳng lẽ ngươi muốn ta dùng con dao độc bảy màu vừa rồi? Hay là dùng con dao mổ đã từng cắt ngón tay ngươi?"

Đế Phất Y ngừng nói, nhìn nàng gọt vỏ.

Thủ pháp gọt vỏ trái cây của nàng cực kỳ khéo léo, một loạt vỏ buông xuống theo hình xoắn ốc, dày và đều, nhìn qua rất giống đoá hoa.

"Nàng thường xuyên gọt vỏ trái cây cho người khác?"

Cố Tích Cửu "ừ" một tiếng rồi tiếp tục gọt vỏ. Một sát thủ luôn cần một đôi tay ổn định. Gọt vỏ trái cây và khắc hoa trên củ quả cũng là một loại thủ pháp rèn luyện. Khi đó, trái cây mọi người gọt vỏ có thể được xếp thành hàng dài, có đôi khi được phân cho mọi người ăn, đôi khi chúng trở thành bia ngắm đánh......

Đôi mắt Đế Phất Y tối sầm lại, không nói gì.

Cố Tích Cửu gọt vỏ xong rồi đưa cho hắn: "Được rồi, đã gọt xong!"

Hình dạng của trái cây nàng đã gọt vỏ rất đẹp, hợp với thẩm mỹ của Đế Phất Y, nhưng hắn dường như vẫn không hài lòng: "Trái cây này quá phổ biến, khi nàng cắt cho người khác chính là dáng vẻ này, đúng không? Hiện tại nàng gọt vỏ cho bổn tọa, nàng có thể gọt một quả khác biệt hay không?."

Cố Tích Cửu: "......" Nàng ném thẳng trái cây vào trong lòng ngực hắn: "Thích ăn thì ăn! Không có khác biệt!"

Ăn một quả trái cây hắn cũng lắm điều như vậy! Cố Tích Cửu có chút đồng cảm với những người hầu ở trong Phù Thương Cung, hầu hạ Tả thiên sư đại nhân thật là mệt!

Nàng đang muốn quay người ngồi xuống, Đế Phất Y lại nhấc ống tay áo kéo nàng. Hắn hơi dùng lực một chút, Cố Tích Cửu đã nằm ở trong lòng ngực hắn!

Hắn ôm người thành nghiện rồi sao?!

Cố Tích Cửu đang muốn tránh thoát hắn, trái cây kia lại được đặt vào trong tay nàng: "Không khác người khác được, vậy nàng khắc tên lên đó được chứ? Khắc tên bổn tọa lên đó!"

Cố Tích Cửu: "......"

Nhìn thấy đôi mắt đen nhánh đầy quyết tâm không thuận theo sẽ không buông tha của hắn, Cố Tích Cửu gần như nói không nên lời.

"Ta thực sự đồng cảm với những người hầu của ngươi." Cố Tích Cửu vừa tiếp nhận trái cây để khắc tên hắn, vừa mở miệng nói.

Đế Phất Y nhìn nàng khắc chữ: "Bọn họ rất may mắn, không biết bao nhiêu người muốn trở thành người hầu của bổn tọa. Khắc đẹp chút, chữ viết của nàng chẳng đẹp chút nào."

Cố Tích Cửu nhướng mày, đưa trái cây đã khắc tên cho hắn: "Ngươi tạm chấp nhận một chút, ta không phải là nhà thư pháp!"

Đế Phất Y tiếp nhận trái cây, xoay tròn ở đầu ngón tay thưởng thức một lát, sau đó nó đã không còn thấy tăm hơi ——

Cố Tích Cửu: "...... Ngươi sẽ cất nó sao?" Hắn sẽ không nuốt thẳng đấy chứ!

Đế Phất Y nghiêm mặt nhìn nàng, nói: "Phía trên có tên của ta, nàng không cho rằng bổn toạ sẽ cắn chính mình đấy chứ?"

Cố Tích Cửu mím môi. Được thôi, tùy hắn!

Dù sao nàng đã kết thúc những gì nên làm......

Đối với Tả thiên sư rắc rối này, nàng cũng đã tận tình tận nghĩa.

Nàng bận rộn lâu như vậy, thật sự có chút mệt mỏi. Vì vậy nàng ngồi xuống ở trên một tảng đá xanh đả tọa. Khi nàng vừa mới có ý định nhập tĩnh.

"Phương thức đả tọa của nàng không đúng, đổi đi." Đế Phất Y ở bên cạnh mở miệng.

Cố Tích Cửu: "......" Bởi vì không có linh lực, khi đả toạ nàng vẫn luôn dùng phương thức tu luyện nội lực đời trước. Nàng có cảm giác rất thích hợp với cơ thể nhỏ này, vì vậy vẫn luôn dùng nó.

"Dùng phương thức Nhạn Nam." Đế Phất Y tiếp tục nói.

Cố Tích Cửu bối rối, đó là phương thức đả toạ gì?

"Chưa từng học qua? Bổn tọa còn tưởng rằng cái gì nàng cũng biết." Đế Phất Y dứt khoát đi tới: "Bổn tọa tới chỉ giáo cho nàng."

Hắn đùa nghịch tay chân nàng một chút, sau đó lại nói cho nàng phương pháp hít thở tương ứng: "Dùng biện pháp này thử xem."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi