ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Cố Tích Cửu hơi câu khóe môi, vừa lúc hoàn thành một lò đan. Nàng mở nắp lò ra, lần này hơi có chút thất thường, bên trong có một viên đan dược phẩm cấp 4, còn lại đều là đan dược phẩm cấp 1 và phẩm cấp 2, còn có ba viên phế đan......

Đây là tình huống thường thấy nhất đối với luyện đan sư, thật ra sẽ không có người nào để ý.

May mắn thay, những lần sau đó Cố Tích Cửu không tiếp tục xuất hiện tình trạng này nữa, còn có một lò vượt xa sự phát huy của người thường. Nàng luyện chế ra được hai viên đan dược phẩm cấp 5, khiến mọi người lại kinh ngạc cảm thán một phen.

Luyện dược cũng cực kỳ hao tổn linh lực, Cố Tích Cửu vừa mới luyện xong mấy lò đan, sắc mặt đã hơi tái nhợt.

Hơn nữa, thời gian trôi qua lâu như vậy, nàng cũng cảm thấy hơi đói.

Cũng may chuyến này Long thế tử bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, thậm chí còn có rượu và cả đồ ăn.

Khi luyện dược được khoảng hai phần ba, Long thế tử gọi nàng cùng qua ăn cơm.

Mọi người đang định ngồi xuống, hất chợt nghe thấy một thợ săn tiền thưởng tuần tra bên ngoài hét lên một tiếng kinh hãi: "Tả thiên sư!"

Mọi người ngẩn ra, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó lần lượt chạy ra khỏi phòng băng, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Những bông tuyết ập vào trước mặt, ở trên bầu trời màu xanh lá cây, có một con thuyền đang lướt nhanh như chớp.

Con thuyền có màu xanh lam, những dải lụa màu xanh trải ra giống như sóng biển. Con thuyền giống như đang lướt trên mặt biển, theo gió vượt sóng đi về phía trước.

Đi thuyền trong không trung vốn là chuyện lạ, nhưng trên đời lại có một người có thể biến chuyện lạ này thành hiện thực.

—— Tả thiên sư Đế Phất Y!

Con thuyền đang bay ở trên trời cao, cách mặt đất khoảng chừng hơn cây số, hơn nữa đầy trời lại phủ đầy tuyết, người đi lại ở dưới mặt đất cho dù cố gắng hết sức cũng chưa chắc có thể thấy rõ khuôn mặt của người trên thuyền.

Hiện tại thị lực của Cố Tích Cửu rất tốt, gần như có thể mơ hồ nhìn thấy trên thuyền có tất cả sáu người. Đang chèo thuyền ở hai bên mạn thuyền có lẽ là bốn vị thiếu niên kia, và thân ảnh màu tím đang ngồi ở trên thuyền có lẽ chính là Đế Phất Y. Ngồi đối diện với hắn dường như còn có một vị nữ tử mặc váy màu xanh nhạt.

Đám người Long thế tử đã quỳ xuống lạy tại chỗ.

Cố Tích Cửu: "......"

Những người này quỳ lạy quá nhanh, khiến cho nàng trong lúc nhất thời ngây người giống như hạc ở trong bầy gà.

Cũng may tốc độ con thuyền kia cực nhanh, chỉ đảo mắt đã vút qua không trung, biến mất ở nơi xa.

Thuyền này bất quá chỉ xuất hiện ngắn ngủn trong một cái chớp mắt, nhưng lại giống như một hòn đá rơi xuống hồ nước, gây ra những gợn sóng ở trong đám người. Mọi người không nhịn được lại bắt đầu thảo luận.

"Tả thiên sư cuối cùng đã quay trở lại!"

"Đúng vậy, trên thuyền của hắn có lẽ chính là Vân Thanh La cô nương, đúng không? Nàng ấy quả nhiên đã bị mang về. Xem ra Tả thiên sư cuối cùng cũng bắt được nàng quay về."

"Ha ha, vị cô nương này quả nhiên rất xinh đẹp! Ngực rất bự!"

"Ngươi nói chuyện chú ý một chút, trong đội chúng ta có nữ nhân ở đây. Đôi mắt người này quả nhiên là độc thủ khi nhìn nữ nhân, cách xa như vậy cũng có thể nhìn ra ngực người ta rất bự......"

"Không biết khuôn mặt của nàng trông như thế nào. Xa quá, thật sự không thể thấy rõ." Có người tiếc nuối.

"Người ta nổi danh là mỹ nữ, khuôn mặt chắc chắn rất đẹp!"

Mấy đại nam nhân thường xuyên qua lại giang hồ nói cười đùa giỡn, bình luận về nữ nhân.

Đàm Tiếu Cáp khinh thường: "Ta nói này, các ngươi chú ý ở chỗ nào vậy? Chẳng phải các ngươi nên quan tâm xem nàng có phải là đệ tử thiên bẩm hay không hay sao? Không phải nên quan tâm nàng có xinh đẹp hay không."

"Người có thể khiến Tả thiên sư mang về để xác định và đánh giá, khẳng định là có một nửa hy vọng, đúng không?" Có người suy đoán.

"Đúng vậy, ta nghe nói những người được xác định và đánh giá ở trên Khải Thiên Đài đều là những người có khả năng thành công rất lớn. Nếu không, Tả thiên sư sẽ không phí nhiều công phu như vậy."

"Hay là một vị đệ tử thiên bẩm nữa sắp sửa ra đời?"

Long Mặc Ngôn quay đầu lại, nhìn thấy Cố Tích Cửu đang đứng gần đó: "Đúng rồi, Trọng Sanh, ngươi cảm thấy Vân Thanh La cô nương có phải là đệ tử thiên bẩm hay không?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi