ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI

Con ngao: "......" Nó quyết định đóng vỏ lại, không dám nói thêm một câu vô nghĩa.

Cố Tích Cửu dựa ở trên vách thùng xe, khép hờ đôi mắt giống như đang dưỡng thần, nhưng dường như có một cơn sóng lớn trong tim.

Đúng thật là ban ngày nghĩ gì, ban đêm mơ thấy cái đó?

Không phải chứ?! Sao nàng lại có tâm tư này với hắn?!

Lúc trước nàng thích Long Tích như vậy, nhưng chưa từng có mộng xuân, cho dù ngẫu nhiên mơ thấy hắn cũng chỉ là những giấc mơ bình thường hằng ngày, hoặc là làm nhiệm vụ cùng nhau. Chưa từng có một giấc mộng xuân kịch liệt như vậy ——

Trong khi đối với Đế Phất Y, nàng có cảm giác mình luôn đề phòng hắn, không muốn dây dưa với hắn theo lẽ thường tình, ngược lại theo bản năng muốn tránh né hắn.

Nàng đã trải qua một lần đau lòng, không còn ôm hy vọng đối với tình yêu, sao lại động tâm với người như Đế Phất Y?

Mặc dù hắn rất cường đại, được công chúng yêu mến, nhưng hắn quá thần bí khó lường, nàng không muốn tương tác quá nhiều với hắn. Ở trong rừng rậm hắc ám, hắn trở mặt với nàng mà không thể hiểu được, quyết tuyệt rời đi. Lúc đó tâm tình của nàng không thể nói rõ, cảm thấy trống vắng, còn có chút ủy khuất...... rất nhiều cảm xúc không thể diễn tả.

Những cảm xúc ấy nàng chưa từng trải qua khi ở bên Long Tích. Năm đó Long Tích cho nàng cảm giác an tâm. Ở bên Long Tích, nàng cảm thấy rất ổn định, cảm thấy dựa dẫm tinh thần vào hắn.

Trong khi Đế Phất Y mang đến cho nàng cảm giác giống như sóng biển, giống như như ánh trăng bay bổng ở trên mặt biển, thần bí mê người. Trên thực tế, sóng gió trong đó rất mãnh liệt, không biết khi nào động trời, sóng gió sẽ nhấc lên và nhấn chìm nàng vào trong đó......

Khiến nàng theo bản năng cảm giác thấy sự nguy hiểm, muốn trốn tránh.

Sau khi từ hôn, mặc dù trong lòng nàng có chút kỳ lạ, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Dường như hắn không có tình cảm đối với nàng, dây dưa với nàng giống như lãng tử giang hồ chơi đùa mà thôi......

Hắn là nhân vật cường đại, dường như cuộc sống thường ngày quá nhàm chán, đột nhiên nhìn thấy nàng thú vị, trong lòng nổi lên hứng thú, muốn trêu chọc một chút......

Hắn nhiều nhất chỉ tò mò về nàng, không phải là yêu nàng. Nếu không, vì sao hắn có thể thống khoái buông tay và từ hôn nàng như vậy?

Hoặc là hắn cảm thấy lá chắn là nàng có chút kiêu ngạo khó thuần, vì vậy một khi nàng muốn từ hôn, hắn lập tức thống khoái đồng ý, thậm chí chuẩn bị từ trước rất chu toàn.

Thật ra, khi Cố Tích Cửu rời khỏi rừng rậm hắc ám, trong tiềm thức vẫn muốn gặp mặt và nói chuyện với hắn trước.

Nàng không thích bị động, muốn nắm giữ một chút quyền chủ động. Đối với hôn sự này cũng vậy, lúc ấy nàng thậm chí không biết mình có nên lui hôn hay không......

Nhưng Mộc Phong tiến tới giống như ép nàng, buộc nàng phải đưa ra quyết định từ hôn ——

Hiện tại cuộc đính hôn hoàn toàn chấm dứt, nàng và hắn không còn một chút quan hệ nào nữa, gặp lại nhau có lẽ chính là người xa lạ ——

Vị trí của hắn trong lòng nàng không hề rõ ràng, nhưng không ngờ nàng sẽ mộng xuân về hắn ——

Mặc dù trong mộng nàng có cảm giác giống như đã rời hồn, nhưng khi chân chính tỉnh lại nàng lại không cảm thấy nàng đã rời hồn. Đó chỉ là một giấc mơ!

Nhất định là ngày đó con ngao cho nàng nhìn thấy Đế Phất Y trần truồng, khiến nàng bị ám ảnh, vì thế nên ở trong mộng nàng lại chạy tới hồ suối nước nóng nhìn xem người ta tắm!

Với tính cách của Đế Phất Y, hắn không có khả năng khỏa thân trong nước như vậy! Còn ngồi trên một đài hoa sen lạ mắt như thế ——

Nàng thuận tay đánh lên vỏ con ngao bên cạnh một cái: "Tiểu hỗn trướng, đều tại ngươi!"

Con ngao giống như cá trong chậu, nhất thời có chút ngây ngốc: "A?"

......

Đế Phất Y ở bên hồ nước ngóng nhìn xem từng cảnh bên trong thùng xe, lúc đầu hắn cảm thấy buồn cười, dứt khoát ôm tay nhìn xem một người một ngao cãi lộn. Nhưng khi tiếp tục lắng nghe, hắn có cảm giác không đúng.

Long Tư Dạ cuối cùng vẫn đi tìm nàng? Còn cùng nàng liên thủ kháng địch?

Thi độc ——

Chuyện gì đã xảy ra?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi