ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI


Nàng thậm chí nhìn thấy đôi giày đi trong nhà của thánh tôn dưới chiếc bàn nhỏ cạnh giường.
Có cần phải dọn trên giường hay không?
Theo đạo lý mà nói, nơi riêng tư như vậy nàng không nên xem.
Nàng do dự một chút, vẫn quyết tâm dọn dẹp một chút.

Rốt cuộc, thánh tôn là người rất kén chọn, hơn nữa sạch sẽ như vậy, tốt nhất nên dọn dẹp mọi ngóc ngách trong nhà.
Nàng giơ tay vén chiếc màn mượt mà như nước, nhìn thấy khung cảnh bên trong.
Sau đó nàng sửng sốt, trái tim nhảy loạn!
Lọt vào trong tầm mắt nàng chính là một khung cảnh toàn màu tím.

Chăn gối đệm đều giống như những đám mây màu tím, người ở bên trong giống như đang nép mình trong đám mây màu tím bồng bềnh giữa non xanh nước biếc.
Mọi thứ đều ngăn nắp gọn gàng, Cố Tích Cửu ngẩn người đứng ở mép giường.
Thánh tôn cũng thích màu tím?
Ở trong ấn tượng của nàng, người thích màu tím nhất chính là Tả thiên sư Đế Phất Y.

Hiện tại ở chỗ thánh tôn, nàng cũng nhìn thấy màu tím......
Đương nhiên, hai loại tím cũng không giống nhau, vẫn có đậm nhạt khác nhau.
Đế Phất Y thích màu tím đậm, trong khi ở đây có màu tím nhạt, nhẹ nhàng như những đám mây màu tím, mang lại cảm giác thanh tao.
Đây là một sự trùng hợp?
Nàng lại nhìn kỹ hơn, lập tức nhìn thấy một quyển sách nằm ngay ngắn trên đệm.
Cuốn sách chỉ mỏng khoảng 50-60 trang, trên bìa mặt viết bốn chữ to: Phi Nguyên Phân Tích.
Cố Tích Cửu: "......"
Cuốn sách khổng lồ mà thánh tôn đưa cho nàng có tên là Phi Nguyên Quyết.

Cuốn sách trên giường rõ ràng là dùng để phân tích cuốn sách kia của nàng!
Nàng cầm lên mở ra và đọc lướt qua, chỉ vừa mới đọc một trang nàng đã không nhịn được thở dài thườn thượt!
Có rất nhiều chỗ trong Phi Nguyên Quyết nàng đọc không hiểu, vừa xem cuốn phân tích này, những chỗ không hiểu đó nháy mắt đều được giải quyết dễ dàng.

Nếu nàng sớm nhìn thấy quyển sách này thì thật là tuyệt!
Không biết bây giờ đọc nó thì có kịp hay không ——
Mặc kệ, lâm trận mới mài gươm, không sắc thì cũng sáng! Nàng đọc được trang nào hay trang đó, có thể thánh tôn sẽ tình cờ kiểm tra mấy trang nàng vừa đọc......
Nàng rất thông minh, đọc sách cũng rất nhanh, ngồi ở chỗ kia một hồi đã đọc được bốn năm trang——
Nhưng rốt cuộc công pháp này rất thâm ảo, cho dù có phân tích nàng cũng cần phải hiểu rõ một chút mới có thể lý giải.
Nàng hồn nhiên đọc sách quên mình, khi đọc tới chỗ không hiểu lắm, trong miệng nàng lẩm bẩm: "Ngũ tâm giai không có nghĩa là gì?"
"Hai lòng bàn tay, hai lòng bàn chân, đỉnh đầu, chính là ngũ tâm." Một giọng nói đột nhiên truyền tới từ trên đỉnh đầu nàng.
Cố Tích Cửu hoảng sợ, đột nhiên ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy thánh tôn đang đứng ở mép giường, nhìn xuống nàng đang ngồi ở mép giường, cách nàng chưa đầy nửa bước ——
"A......" Nàng hoảng sợ, theo bản năng lui về phía sau để trốn, bởi vì quá gấp, nàng ngã nằm xuống giường!
Vẫn chưa hết, chân nàng vô tình vướng vào màn giường, sau đó rào rào rơi xuống ——
Khi màn giường rơi xuống, vừa lúc dừng ở trên người thánh tôn, thánh tôn tiện tay vung ra một cái, màn giường trùng hợp trượt ra phía sau người hắn.
Cố Tích Cửu nằm ở trên giường, thánh tôn đứng ở dưới giường, cùng nhìn nhau từ trong tấm màn giường.

Hơn nữa tư thế hai người rất ái muội.

Cố Tích Cửu đang nằm ngang ở nơi đó, hai chân giang ra gác ở trên mép giường, trong khi thánh tôn đang tình cờ đứng ở giữa hai chân của nàng......
"Ngươi đang muốn —— muốn tự hiến thân để hối lộ bản tôn?" Lông mi dưới mặt nạ của thánh tôn hơi cong, giống như ánh trăng lung linh ở dưới vực sâu.
Khuôn mặt Cố Tích Cửu đỏ bừng, nàng muốn nhanh chóng lui về phía sau, nhưng tư thế này trong lúc nhất thời không thể lui được, chỉ có thể dốc hết sức bật người dậy rồi chạy trốn về phía trước.

Kết quả, nàng chưa bật dậy được, hai chân ngược lại vô tình kẹp lấy eo thánh tôn ——
Nàng sợ tới mức vội vàng tách hai chân ra, kết quả —— tư thế này càng khiến nàng muốn khóc hơn!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi