ĐỘC PHI Ở TRÊN, TÀ VƯƠNG Ở DƯỚI


Cố Tích Cửu chỉ cười cười, không nói gì.
Thiên Linh Vũ vẫn có chút lo lắng: "Tích Cửu, tục ngữ nói đồ đệ giáo hội đói chết sư phụ.

Nếu như phương thức phối đội của chúng ta bị bọn họ học hết, sau này chỉ sợ chúng ta không thể đánh thắng bọn họ được nữa."
"Như thế nào? Sợ?" Cố Tích Cửu nhướng mày.
Thiên Linh Vũ gãi gãi đầu: "Ta thật sự có chút lo lắng."
"Không cần lo lắng." Cố Tích Cửu mở miệng: "Bọn họ không thể học hết được."
Thiên Linh Vũ kinh ngạc nhìn nàng, Cố Tích Cửu tiếp tục giải thích cho hắn: "Thật ra tình trạng của ba người chúng ta có chút đặc biệt, cấp bậc linh lực của ngươi đã là trình độ cấp cao của Tử Vân ban, khuyết điểm duy nhất chính là thực chiến.


Trong khi đó, linh lực của ta không đủ, nhưng kinh nghiệm thực chiến của ta rất phong phú, phát huy tốt.

Mặc dù tiểu hồ ly không biết cách vận dụng chiêu thức, nhưng chiêu thức mà nàng phát ra uy lực vẫn rất kinh người.

Đội hình của chúng ta, bọn họ không thể tái tạo được......"
Trong các trận chiến, mặc dù Lam Ngoại Hồ lặp đi lặp lại năm chiêu kia, nhưng Cố Tích Cửu và Thiên Linh Vũ đều là nhân vật thông minh, phản ứng nhanh, phối hợp rất tốt.

Trong lúc chiến đấu có thể nhanh chóng thay đổi điều chỉnh chiến thuật và đấu pháp.
Giống như chơi game, ngay cả khi chiến lược đã được viết rõ ràng ra, nhưng không phải mỗi người đều có thể học được.

Nó còn phụ thuộc vào tốc độ và khả năng ứng phó theo tình huống của từng người......
Sau khi được Cố Tích Cửu giải thích cặn kẽ, Thiên Linh Vũ cuối cùng cũng hiểu ra.

Hắn rất hăng hái: "Vậy thì tốt! Chúng ta hãy chăm chỉ luyện tập, chờ trận đấu tiếp theo đánh bại đám tôn tử Tử Vân ban!"
Hắn đã khó chịu với Tử Vân ban từ rất lâu!
Lam Ngoại Hồ nhẫn nhịn, nhưng vẫn không nhịn được nữa: "Yến Trần ca ca cũng ở trong Tử Vân ban, ngươi không thể mắng hết bọn họ......"
Thiên Linh Vũ vẫn rất phục Yến Trần: "Được, ngoại trừ hắn ra!"

......!Bạn có biết trang truyện == t rumtruyen. ==
Lưu Vân ban và Tử Vân ban bất hòa đã lâu, không hề ưa nhau.
Học sinh Tử Vân ban khinh thường học sinh Lưu Vân ban, mỗi lần nhìn thấy hoặc sẽ làm như không thấy, hoặc là cười nhạo một trận,
Luyện võ trường của Tử Vân ban là nơi tốt nhất.

Nơi săn thú của học sinh Tử Vân ban cũng chiếm địa bàn tốt nhất, lớn nhất.
Mọi người đều biết, càng vào trong núi sâu sẽ càng dễ dàng kiếm được linh thú, hái được linh dược cấp cao.

Học sinh Tử Vân ban đã bao toàn bộ sườn núi phía sau, học sinh Lưu Vân ban căn bản không thể đi tiếp, ngẫu nhiên lén lút đi vào trong đó thường sẽ bị ném ra ngoài.
Ngay cả khi học viện tổ chức giao lưu với một học viện bên ngoài, học sinh Lưu Vân ban đều không thể tham gia, chỉ có thể mỏi mắt trông mong nhìn học sinh Tử Vân ban thể hiện thần uy ——
Hầu hết học sinh Lưu Vân ban trước khi chưa tới Thiên Tụ Đường, đa số đều là thiên chi kiêu tử, được gia tộc cung phụng như phượng hoàng, một đám đều rất kiêu ngạo, sinh ra thói xấu không coi ai ra gì.
Đến khi bọn họ tới Thiên Tụ Đường, mới biết được núi cao còn có núi cao hơn.


Nơi này nhân tài đông đúc, tư chất của bọn họ mờ nhạt ở trong biển người, căn bản không xuất sắc, vì thế bọn họ trở nên tự ti.
Lúc bọn họ tiến vào Thiên Tụ Đường, bọn họ chỉ mới mười hai mười ba tuổi, đều vẫn là hài tử, là lứa tuổi dễ dàng nổi loạn, tự cao kiêu ngạo và sự tự ti đều kết hợp ở trên người bọn họ, khiến cho bọn họ hoặc là tự sa ngã, hoặc là bỏ cuộc.

Đôi khi chính là nghịch ngợm để tìm kiếm cảm giác tồn tại, lúc này mới tạo ra nhiều hài tử có vấn đề như vậy, hình thành lớp học Lưu Vân ban......
Nơi này giống như được gọi là lò huấn luyện quân doanh, cạnh tranh tàn khốc, tranh đấu kịch liệt, có người bị bỏ lại phía sau, cũng có người bị đào thải.
Người xuất sắc có thể trở thành tướng lĩnh của bộ đội đặc chủng, không đủ tiêu chuẩn sẽ phải đi nuôi heo......
Học sinh Tử Vân ban giống như bộ đội đặc chủng, bọn họ đương nhiên coi thường những binh lính bị đào thải, bị đưa đến nông trường nuôi heo ——.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi