Edit & Dịch: Emily Ton.
Mắt thấy chân trời hiện ra ánh sáng bình minh, Cố Tích Cửu bỗng nhiên nhướng mày cười, ngón tay nhanh chóng viết ở không trung: "Các hạ không tin, ta đây cũng không có biện pháp. Nếu như các hạ cảm thấy có thù oán với ta, vậy cứ việc tới báo thù, ta tiếp là được! Nếu như nhận sai người, vậy xin đừng tiếp tục dây dưa với ta, ta không có hứng thú chơi trò giải đố cùng người! Gặp lại! Không, chỉ mong không bao giờ gặp lại!"
Viết xong một phen lời nói, nàng không trì hoãn thêm, quay người lại, biến mất ở bên bờ sông, trực tiếp thuấn di rời đi.
Trên bờ sông lại khôi phục yên tĩnh từng có, một lát sau, thân hình một vị nam tử hiện ra.
Mặt nạ mặt quỷ, đai mắt cáo buộc trán, tóc đen tung bay, quần áo trắng như tuyết phất phơ, cả người giống như núi tuyết phủ đầy chi lan ngọc thụ*, chỉ một bóng hình đã tuấn mỹ đĩnh bạt lạ kỳ.
*Chi lan ngọc thụ (芝兰玉树): được thắp sáng bởi hoa lan và ngọc bích; chỉ người ưu tú, có tương lai sáng lạn (orchids and jade trees (idiom); a child with splendid future prospects)
Hắn đứng ở nơi đó, nhìn nhìn nước sông, môi nhợt nhạt dưới mặt nạ gợi lên.
Tay vừa nhấc, nước sông vốn bằng phẳng bỗng nhiên lưu động giống như đã bị một bàn tay to quấy xuống, bắt đầu quay cuồng, nước sông thẳng đứng, tách ra theo hướng bốn phía......
Một lát sau, hắn quơ quơ tay trong không khí, một tiếng động của nước chảy vang lên, thứ gì đó trồi lên từ trong nước, trực tiếp bay trở về trên bờ sông.
Thứ kia đúng là quần áo mặt nạ đã bị Cố Tích Cửu vứt bỏ xuống nước.
Nam tử cúi đầu nhìn nhìn, cố ý nhìn nhìn thủ pháp trói buộc mấy thứ này ở trên tảng đá.
Cố Tích Cửu có một cách rất đặc biệt khi loại bỏ dấu vết của mình. Loại hình thắt nút thành bọc của nàng rất phức tạp, cột vào trên tảng đá cực kỳ rắn chắc, tuyệt đối sẽ gỡ không ra.
Nam tử hơi lắc lắc đầu, thực rõ ràng, hắn không thưởng thức loại phương thức đóng gói này của nàng. Hắn hơi dừng lại một chút, bắn ngón tay ra, một luồng ánh sáng trắng hiện lên, quần áo mặt nạ đã bị trói buộc, thậm chí cả cà kheo đều được tháo dỡ xuống từ trên tảng đá.
Nam tử tập trung nhìn nhìn cặp cà kheo, thật ra cũng không tính là cao, ước chừng 30cm. Nếu người có vóc dáng thấp dẫm lên cũng có thể biến thành người có vóc dáng cao bình thường, chẳng qua chân có vẻ hơi dài mà thôi. Nếu như mặc trường bào che lại, thật đúng là nhìn không ra cái gì.
Thì ra tiểu gia hỏa này đã dùng loại phương thức dịch dung này để đạt được mục tiêu của nàng, quả là rất thú vị!
Hắn lại cầm mặt nạ lên nhìn nhìn, mặt nạ này chính là loại thường thấy ở trên đường cái, kém xa so với mặt nạ hiện tại đang ở trên mặt hắn......
Không có tính nghệ thuật!
Ngón tay hắn vuốt ve cằm, có ánh sáng lấp lánh bắn ra trong đôi mắt hắn.
Xem ra tiểu gia hỏa còn không biết chính nàng đã kết hạ sông núi gì với hắn ——
Dường như nàng còn cảm thấy bản thân nàng thực sự vô tội.
Hắn xác thật là sẽ báo thù, cũng không biết nàng có thể tiếp được hay không......
Hắn vẫy bàn tay một chút, mấy thứ này lập tức sắp xếp ở trong không trung, sắp hàng từ cao đến thấp, động tác nhất trí thực sự rất đẹp.
Bàn tay người này quả thực giống như ảo thuật, hắn bất quá chỉ vung lên như vậy, những vật vốn đang ướt đẫm lập tức đều khô mát, ngay cả khối đá lớn nhìn qua cũng giống như chưa từng dính một giọt nước nào.
"Phía dưới là người nào?" Có lẽ người này đã làm ra động tĩnh hơi lớn, cũng có lẽ đã tới thời gian nên rời giường, binh lính ôm binh khí ngủ say trên tường thành đang mông lung mở đôi mắt nên ngẫu nhiên xuống phía dưới, dọa sợ run rẩy một cái!
Trong tia nắng ban mai nhập nhèm, có một bộ xiêm y màu đen đang trôi nổi trong không khí nơi đó, giống như quỷ nháo đang theo gió bay bay.
Bắp chân binh sĩ kia cơ hồ như bị chuột rút, mà theo một tiếng quát hỏi này của hắn, bộ xiêm y giống như bị chấn kinh rơi xuống......