ĐỌC TÂM - TRÀ TRÀ HẢO MANH

Khi Diêu Côn gửi tin nhắn tới, Lương Mặc đang tắm rửa.
Lương Sở Thương nhìn thoáng qua phía phòng tắm, không click mở tin nhắn mà trực tiếp ấn khóa máy, chờ Lương Mặc ra mới không chút để ý mà nói một câu: "Diêu Côn tìm em."
"Tìm em?"
Hai người ở chung đã nửa tháng, từ lần đầu tiên phân phòng ngủ thất bại, Lương Mặc liền nhận mệnh mà ngủ ở phòng ngủ chính. Mấy ngày đầu Lương Sở Thương còn vô cùng đứng đắn, nhưng càng về sau anh liền biến thành cầm thú. Tối hôm qua đem cô sờ soạng một lượt, suýt chút nữa là cắm vào, nếu không phải cô quá khẩn trương, có thể anh đã sớm thực hiện được.
Nhận lấy di động, vội vàng xem qua nội dùng tin nhắn Lương Mặc liền xóa bỏ, cô vỗ rớt tay Lương Sở Thương đang quấy phá trên eo mình, nói: "Anh ta hẹn em đi xem phim."
"Không trả lời sao?"
"Anh muốn em trả lời như thế nào?"
Lương Sở Thương ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo cô mang điện thoại lại gần.
"Anh làm gì vậy?"
Lương Sở Thương nhanh tay mà gõ một hồi, gần nửa phút mới đưa di động cho cô, "Tự mình xem đi."
"Tôi đã cùng bạn trai xem phim này rồi." Lương Mặc đọc ra tiếng, không khỏi thấy rùng mình, "Anh nói linh tinh, căn bản em chưa từng cùng anh xem phim."
Tâm tình Lương Sở Thương rất tốt, anh cười: "À, vậy hôm nay liền đi xem đi."
Lương Mặc hồ nghi mà nhìn anh nhiều thêm vài lần, nghĩ thầm, anh hẳn là quên chuyện muốn thu thập cô lần đó đi?
Lại không nghĩ, một tháng thử, tất cả đều chỉ là món khai vị.
Đến ngày chính thức bị thu thập đó, cô mệt đến mức không xuống được giường.
*
Giống như mấy ngày hôm trước, Lương Sở Thương theo thường lệ trước khi đi ngủ sẽ sờ mó Lương Mặc.
Anh cởi bỏ hai nút áo trước ngực cô, có chút ngoài ý muốn: "Hình như chỗ này lớn lên."
"Có sao?" Lương Mặc cúi đầu nhìn cũng không thấy có gì khác biệt nhưng trong khoảng thời gian này đúng là cô cảm thấy nội y bắt đầu chật, "Còn tốt đi."
"Anh lấy ra đương nhiên là anh biết."
"..." Lương Mặc che mắt lại, "Anh nhanh lên, em còn muốn đi ngủ."
Cô cho rằng, đêm nay cũng không có gì khác biệt, chờ Lương Sở Thương sờ đủ hôn đủ rồi là cô có thể đi ngủ.
Đề phòng lúc ban đầu vào giờ phút này đã không còn sót lại chút nào.
Lương Sở Thương cười khó lường, hợp hai bên vú lại, xoa nắn. Nghe Lương Mặc rầm rì, anh ngậm lấy đầu v* kiều nộn, giống như đang ăn kẹo dẻo, liều mạng như muốn hút ra nước đường bên trong, vô cùng ra sức, hết sức sắc tình.
"A..." Lương Mặc dựng thẳng người, tự nhiên cảm thấy đêm nay Lương Sở Thương nhiệt tình một cách kỳ lạ, tay anh đang đi xuống dưới, giống như mang theo lửa, chạm đến chỗ nào cô cũng thấy một trận tê dại.
"Ướt."
Mấy ngày nay được Lương Sở Thương dạy dỗ thường xuyên, Lương Mặc trở nên mẫn cảm mà lại nhiều nước, thoáng chạm một cái liền động tình. Rõ ràng còn là thiếu nữ chưa hưởng qua tư vị tình dục nhưng lại phóng đãng đến cực điểm, trên người không một chỗ nào không phải bảo tàng, vừa là mồ hôi cũng là hương.
Quần lót bị ném sang một bên, môi âm hộ gặp phải một chút thô ráp, Lương Mặc theo bản năng né tránh, "Đừng..."
"Đừng cái gì?" Trong lúc nói, Lương Sở Thương đã đem ngón giữa cắm vào, không có khô khốc, chỉ có mượt mà, nước nhiều đến không thể tưởng tượng, "Nhiều nước như vậy sợ cái gì."
Sợ lát nữa anh không khống chế được. Lương Mặc chỉ có thể trả lời trong lòng, bởi vì giây tiếp theo Lương Sở Thương liền đút thêm một ngón tay, cô thật sự không thể nói nên lời một câu hoàn chỉnh.
Tiểu huyệt ướt nóng chen chúc, ngón tay ra vào lại cực kỳ thông thuận, Lương Sở Thương nhìn biểu tình muốn ngừng mà ngừng không được của Lương Mặc, càng cắm càng nhanh, càng cắm càng nhanh!
"A...A!"
Thân mình Lương Mặc đầu tiên là đột nhiên cứng đờ, sau đó rơi xuống, nhất thời run đến lợi hại. Ý thức của cô mơ hồ mà đẩy đẩy cánh tay Lương Sở Thương, không nhúc nhích.
Người này, sao lại nhìn nơi đó của cô...
Cởi quần lót, Lương Sở Thương đem nước sốt trào ra từ hoa huy*t quét lên trên âm hộ. Nơi này của Lương Mặc lông thưa thớt, trắng trắng mềm mềm, sau khi nước dính lên da thịt nhìn lại càng như sáng lên. Anh cúi xuống hôn, nhìn gần, có thể nhìn thấy lỗ nhỏ tràn ra chất lỏng, còn có hình ảnh mấy cánh thịt non mấp máy, "Lại chạy nước."
Lương Mặc duỗi duỗi chân, "Anh đừng nhìn nữa!"
Lương Sở Thương làm như không nghe được, anh ấn xuống đùi cô một cái, lấy mặt để sát vào nơi riêng tư --
"A!" LƯơng Mặc thét lên một tiếng chói tay, lập tức liền có tiếng rên rỉ liên tiếp.
Đầu lươi đi vào.
Thật giống như đang hôn môi, anh nuốt chất nhầy chảy ra từ hoa tâm, động tĩnh cực lớn, táp táp rung động.
Lương Mặc ngứa đến không thể tự kiềm chế, loại ngứa ngày này không thể chạm tới, tinh mịn mà chui vào xương cốt của cô, cô muốn gãi, lại bất lực chỉ có thể run rẩy thân mình, hạ hông để Lương Sở Thương càng thuận lợi hôn hơn một chút.
Dòng nước ngượng ngùng chảy ra, không biết là nước sốt hay là nước bọt, Lương Mặc nắm chặt gối đầu, lại muốn đến một đợt cao trào mới. Cô khóc đến khóe mắt đỏ bừng, cầu Lương Sở Thương nhanh đi ra ngoài nhưng anh không nghe, chính là liếm hút đến khi cô phun ra một cột nước!
Lương Mặc bị cảm giác thẹn thùng vây vào một cái lồng, cơ hồ là khi triều phun cô liền khóc lên, như là không thể chịu đựng chính mình dâm đãng như vậy.
"Khóc cái gì?" Lương Sở Thương lau một chút chất lỏng còn dính trên cằm, rướn người lên, "Chẳng lẽ vừa rồi không thoải mái sao?"
Lương Mặc khóc trong chốc lát, cảm xúc ổn định lại một chút, cảm thấy mất mặt, cô vẫn chôn mặt trong chăn không chịu ra, "...Dơ muốn chết."
"Ai nói em ô uế?"
Thanh âm của Lương Sở Thương thanh lãnh trầm thấp, anh vừa cởi bỏ thắt lưng vừa hôn lên lỗ tại Lương Mặc, "Anh cảm thấy em ăn ngon vô cùng, không dơ chút nào."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi