ĐỘC TÌNH SỰ TÀN NHẪN CỦA LÃO ĐẠI


Nhị Gia tiếng Y Mễ nhẹ nhàng có chút bất ngờ
Bên trong phòng khách Nam Ân cũng đã có chút phát hiện biểu hiện lạ của Y Mễ nghiêng đầu nhìn ra cửa là Hạo Dương … tên này bạn năm 14 tuổi của anh, xa lạ gì đâu thân nhau sát cánh có sau chỉ khi Nam Ân được nhận tổ quy tông ở Nam Gia, có đôi chút xích mích qua lại đã không thể chung đường chung chí hướng.

Hạo Dương mặt lạnh lùng đi vào nhà lướt ngang qua cô đang còn đứng chết trân ở kia …
Bạn hữu của tôi sao cũng ở đây thật là trùng hợp Hạo Dương đi vào cũng bất ngờ tại sao Nam Ân nữa đêm lại ỡ đây, ngay trong nhà Y Mễ đang ỡ

Khi nãy tiệc quá đông tôi không thể tiếp cậu cẩn thận, cậu hiểu mà ha Nam Ân ngã ra ghế
Y Mễ lúc này cũng lon ton đi vào.

.


không nói lời nào đi vào bếp một lúc bê ra hai tách trà
Tôi mà là người hỏi hai gia đây đã nữa đêm còn sang đây, ngài Nam Thiếu muốn kiểm tra xem tôi có chứa chấp tội phạm không à Quay tiếp tục sang Hạo Dương: Nhị Gia, ngài tìm tôi có việc gì sao? Nếu là việc của Nam Thiếu đây, thì có thể nói trực tiếp
Y Mễ ngồi xuống ngay vị trí chính giữa hai người đàn ông đang đằng đằng sát khí
Nam Ân đưa mốt túi đồ có vẻ còn nóng đẩy sang Y Mễ: Khi nãy em ăn rất ít, tôi có dịp đi ngang qua Hoa Diên, điểm tâm nơi này có vẻ em rất thích
Y Mễ nhìn túi điểm tâm khuya trên bàn, hà cớ sao mà Nam Ân lại để ý đến sở thích của cô như thế không lê khi thích ai sẽ đặc biết quan tâm hơn hay sao, cũng đúng như cô thậm chí là cô hiểu Nhị Gia còn hơn chính bản thân anh ta ….

Thống Đốc kế nhiệm từ khi nào lại đặc biệt quan tâm đến người của tôi như thế? Hạo Dương châm một điêu thuốc nhàn nhã nói
Người của tôi? Y Mễ nhẹ nhàng nhắc lại nghiêng đầu nhìn Nhị Gia
Nam Ân cười phá lên khi thấy thái độ của Y Mễ: Người nào của cậu?, tôi là trai độc thân, Y Mễ là gái chưa chồng sao là người của cậu, ha ha tôi chưa có quan tâm nào đặc biệt với Chu Tiểu Thư nhà cậu đâu, ơ kìa
Hạo Dương quay sang nhìn Y Mễ có chút tức giận: Em nhắc lại lời của tôi? Quả nhiên gan em lại lớn hơn một chút rồi
Nam Thiếu ý tốt của ngài tôi xin nhận cũng muộn rồi ngài nên về nghĩ sớm à sắp tới Hội quán Nhị Thiên Đường của tôi mọi năm sẽ có cuộc thi hoa khôi hội quán, mong ngài chiếu cố - Y Mễ cầm chiếc áo vest của Nam Thiếu ở sofa nhẹ nhàng đưa về phía Nam Ân

Nam Ân nhận lấy không ngại có người kê miệng sát vào tai Y Mễ nói: Cái đó để em rãnh cho tôi một buổi hẹn …
Y Mễ cười gật đầu đưa Nam Ân ra cửa … ui là trời 2 người đàn ông này đến mà mang theo cả một đội vệ sĩ … khiến cho con phố khi Appe vốn đã yên ắng lại nhộn nhịp pha lẫn chút sát khí
Hạo Dương, tôi về trước cũng muộn rồi cậu nên về không khẽo cô tiểu thư nhà cậu lại sinh bệnh Nam Ân cười quay lưng đi
Tiếng xe bên ngoài đã vang lên dần cất xa dần con phố …
Trong khán phòng khách chợt không khí yên tĩnh lạnh lẽo âm độ, với nét mặt đầy lữa giận
Nhị Gia, ngài cũng nên về rồi Y Mễ không ngần ngại bạo dạng nói ra câu nói đuổi khách của mình
Cô làm vậy là ý gì? Còn cả căn hộ này?
Y Mễ ngồi xuống khoanh chân dựa ra ghế: Ý tứ gì ngài rõ hơn Y Mễ mà, sao lại còn hỏi
Hạo Dương nhào lại phía cô dùng tay chai sần bóp lấy cổ Y Mễ, dùng sức không nhiều nhưng đủ làm Y Mễ chật vật …
Ánh mắt hắn ta bây giờ có thể giết người lúc nào cũng không hay
Buông, buông tôi ra Y Mễ khó nhọc nói
Con khốn, chưa gì đã muốn phủi mông tìm thằng khác rồi à?
B ỏ b ỏ khụ khụ khụ
Y Mễ khó nhằn hít lấy thít để không khí tay bất giác sờ lên cổ có chút đau đớn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi