ĐỘC TÌNH SỰ TÀN NHẪN CỦA LÃO ĐẠI


Xe lăn bánh hai hướng khác nhau, Linh Tư Mạn ấp ức không thôi muốn xuống xe tự về, Khởi có đôi lời cản ngăn nhưng cũng không thay đổi ý của Mạn Mạn …
Linh Tư Mạn xuống xe bắt một chiếc taxi rời đi
Khởi tắc lưỡi lắc đầu: Xinh quá đi thôi
Nam Ân trên đường về anh bấm số điện thoại cho Y Mễ, có lẻ giờ này cô vẫn còn thức … điện thoại reo mãi không ai nghe …
Y Mễ đang dẫn chú cún ra sân hóng gió … cô không biết anh điện thoại … cho đến khi xe lăn bánh vào khu thì Y Mễ mới thấy Nam Ân quay lại
Cô mĩm cưỡi đưa tay về phía Nam Ân: Em tưởng đêm nay anh không về
Tối rồi, em còn ra đây gió lạnh lắm vào nhà thôi
Y Mễ gật đầu mặc cho Nam Ân ôm eo cô đi vào bên trong …
Lên đến phòng ngủ cô giúp anh cởi chiếc áo vest ra …
Y Mễ khẽ nhíu mày, trên áo của Nam Ân có mùi nước hoa của nữ là mùi của một hạng nổi tiếng ở Ý?
Y Mễ thu lại dáng vẻ đó vẫn mĩm cười giúp anh thay quần áo …
Nam Ân sau khi tắm ra thấy Y Mễ đứng dựa mình vào lan can suy nghĩ gì đó …
Nam Ân đi đến vòng tay ôm phía sau lưng cô: Anh kể em nghe
Y Mễ gật đầu
Khi nãy về nhà, em biết chuyện gì không
Chuyện gì? Y Mễ tỏ vẻ tò mò
Mẹ anh tìm cho anh một cô gái, muốn anh tìm hiểu Nam Ân bĩu môi
Y Mễ quay lại hỏi: Cô gái sao? Là ai

Em khẩn trương gì chứ là ai cũng thế … anh chỉ cần em
Y Mễ lại xụ mặt đi
Anh đã thẳng thần từ chối … Nam Ân nhấn mạnh từng câu
Thế á, tiếc không
ơ thì có có có
Chữ có kéo dài của Nam Ân, khiến cho Y Mễ cũng tò mò muốn nghe
Có cái đầu em đó Nam Ân búng vào trán cô cái nhẹ
Ơ anh, lưu manh chết đi được, hèn chi khi nãy áo vest của anh có mùi nước hoa, ôm tạm biệt à
Nam Ân nhíu mày: làm gì có ôm, nói không đến 3 câu Nam Ân nhìn cô tiếp tục nói: Muốn anh đưa về nhưnh anh đã từ chối, nói với cô ấy xe của anh chỉ để chờ người anh yêu
Y Mễ bật cười: Anh dám chắc?
Em không tin mai đi mà hỏi cậu Khởi
Tin tin được chưa lắm chuyện
Y Mễ quay đầu đi vào phòng
Cô leo lên giường kéo chăn lại
Nam Ân theo sau: Y Mễ, em dụ dỗ anh phạm tội Nam Ân thở dài cũng leo lên kế cô kéo sát cô lại …
Nam Ân hít lấy hít để ót của cô, anh không muốn dừng lại không muốn buông cô ra …
Ưm Y Mễ cảm giác cơ thể nóng dần
Cô quay lại mặt đối mặt với Nam Ân, cô đắm chìm nhan sắc của anh

Ngay sau đó đôi môi của anh đặt lên môi của Y Mễ.

Day dưa mãi không muốn rời.

Môi của cô có thoảng mùi hương ngọt khiến anh không muốn buông ra.

Nam Ân quấn lấy lưỡi của cô, nhẹ nhang lay lay..
Ưmm Y Mễ chỉ phát vài âm thanh đại khại là thế …
Một hồi lâu sau Nam Ân cũng chịu buông tha cho cô, Y Mễ lại như sợi dây thừng quấn chặt lấy anh.

Hai thân thể sát vào nhau
Một tay Nam Ân ôm chặt eo cô, đôi môi lại tiếp tục khoá chặt lấy môi cô.

Tay với đến tắt đi chiếc đèn ngủ ở đầu giường …
Nụ hôn này còn mãnh liệt hơn so với nụ hôn trước.

Bàn tay to lớn của anh đỡ lây gáy của cô.

Đầu lưỡi linh hoạt trơn ướt tham làm hút hết mật ngọt trong miệng cô.
Buông cô ra Nam Ân thỏ thẻ: Đến giờ lên lớp rồi …
Nam Ân cười một cách cưng chiều, hôn lên gò má đang ngại đỏ bừng của cô.
Một đường trượt dài từ cổ xuống, bàn tay anh nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc váy ngủ mỏng đang trên người cô.
Y Mễ khích anh: Đến đây đi anh.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi