ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là môt việc hoàn toàn bình thường, bất kỳ võ giả nào cũng đều có thể gặp phải tình trạng này, con đường tu luyện nếu lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió thì mới là lạ.  

Thuỷ Nguyệt Kiếm pháp chỉ là siêu phẩm Linh cấp, từ lâu đã không thể theo kịp với cảnh giới hiện tại của hắn, nhưng dù gì cũng đã tu luyện đến Hoá cảnh. Dưới sự hỗ trợ của Tiên Thiên kiếm ý, Ánh Sáng Hạo Nguyệt, Sương Hàn Vạn Lý, Kính Hoa Thuỷ Nguyệt và Thiên Phá Vân vẫn có lực uy hiếp nhất định.  

Nhất là Thiên Phá Vân, đó là kiếm chiêu hoàn toàn siêu thoát khỏi Thuỷ Nguyệt kiếm pháp, không hề kém so với võ kỹ cấp Địa.  

Còn về Long Hổ Quyền thì lại thực sự không thể dùng được nữa rồi.  

Đối phó với bậc chó mèo lít nhít thì còn đủ dùng, nhưng nếu như đối mặt với loại yêu nghiệt cỡ Mặc Linh thì hoàn toàn không có tác dụng.  

Nếu như tự tin một cách mù quáng thì e là sẽ phải chết rất thảm.  

Trái lại, chưởng pháp Đại Phong Kình, một môn bí thuật thượng cổ vẫn còn có thể tăng tiến thêm được.  

Trước mắt thứ mà hắn có thể dựa dẫm vào nhất chính là Bá Kiếm Bôn Lôi Trảm Điện. Sát chiêu này thực đáng sợ, chỉ tiểu thành mà đã có uy lực như vậy, nếu như tu luyện đến đại thành thì sức mạnh sẽ được tăng lên không biết bao nhiêu.  

Ngoài ra, còn con át chủ bài khác là Một Thoáng Phồn Hoa nữa.  

Kiếm quyết thăng cấp lên tầng thứ 9, lấy tên của kiếm, lệnh cho hoa nở, khiến Tử Diên Hoa vốn nghịch chuyển chỉ tồn tại trong một thoáng liền tắt lại có thể duy trì được trong mấy nhịp hô hấp.  

Dưới sự hỗ trợ của Một Thoáng Phồn Hoa, một chiêu một thức đều có thể bùng phát ra uy lực vượt xa cảnh giới của bản thân.  

Sát chiêu này có thể bảo đảm hắn cho dù không bằng đối thủ nhưng nếu như có ai dám động đến hắn thì cũng phải trả cái giá rất đắt.  

“Không biết thư viện Thiên Phủ có bộ quyền pháp nào vượt qua được Long Hổ Quyền thì quả là hoàn hảo”.  

Nhưng mà mục tiêu trước mắt vẫn là tu tập Linh văn, sớm ngày giải quyết được câu đố trong cuộn tranh Tường Vi.  

Còn về quyền pháp thì phải xem có duyên không vậy.  

Dù gì nếu có thì lấy được hay không cũng không phải là chuyện dễ dàng.  

Đợi ba ngày rồi, cũng nên ra ngoài đi loanh quanh, chính thức tìm hiểu về thư viện Thiên Phủ này.  

Chẳng qua, chân hắn vừa mới bước ra hỏi cửa thì mày đã nhíu cả lại, có một thanh niên áo đen đang đứng quay lưng lại ở phía không xa trước cửa viện của hắn. Dáng đứng thẳng tắp ở giữa không trung trông như thể đã hoá thạch, không biết người này đã đợi bao lâu rồi.  

“Đợi ngươi ba ngày, cuối cùng ngươi cũng ra rồi”.  

Thanh niên áo đen bỗng nhiên quay người, ánh mắt như tia điện nhìn qua, trong lòng Lâm Nhất thoáng thắt lại, hắn cảm nhận được luồng khí tức vô cùng nguy hiểm.  

Cảnh giới Âm Huyền đại thành đỉnh phong!  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi