ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Chẳng qua, sau khi trải qua sự việc lần này, hắn sẽ không coi trọng tên Dương Hùng kia nữa.  

Nếu nói đến phiền phức thì vẫn là Mai Tử Viêm kia, đối phương hẳn sẽ không chịu để yên như vậy, hắn ta đã là cảnh giới Dương Huyền tiểu thành.  

Nếu một khi giao đấu, ít nhiều gì cũng sẽ có chút áp lực.  

“Nhưng cũng không sao…”.  

Lâm Nhất mở lòng bàn tay ra, đoá hoa Huyền Âm chín cánh bung nở toả ra mùi hương lành lạnh mà cô đọng.  

Loại hương thơm này khiến Chân nguyên màu bạc ở chỗ Tử Phủ hưng phấn không thôi, từ từ sôi sục lên.  

Chỉ là đặt ở trong lòng bàn tay mà Chân nguyên Tử Phủ đã có vẻ sốt sắng như không thể chờ được nữa, tham lam mà hưng phấn.  

Vật này bản thân nó không được tính là chí bảo, nhưng nó đối với võ giả cảnh giới Âm Huyền mà nói lại có sức hấp dẫn chí mạng. Thuộc tính của nó được coi là sự phối hợp hoàn hảo với Chân nguyên của bản thân võ giả cảnh giới Huyền Âm.  

Huống hồ, đoá hoa Huyền Âm này bản thân nó đã là cực phẩm chín cánh vô cùng hiếm gặp.  

“Để ta được mở rộng tầm mắt xem chí bảo ngươi rốt cuộc kỳ diệu thế nào!”  

Cho nên mấy ngày tiếp sau đó, Lâm Nhất liền yên lặng ở trong biệt việt của mình để luyện hoá đoá hoa Huyền Âm chín cánh.  

Hoa Huyền Âm chín cánh được xưng tụng là hoa vương khiến rất nhiều đệ tử của thư viện đều thèm nhỏ dãi, quả thực là có chỗ tuyệt diệu của nó.   

Vật này, vốn tính âm hàn, nhưng nó lại có khả năng ngưng tụ Linh khí nhiều đến mức đáng ngạc nhiên.  

Đối với võ giả mà nói, quả thực là một vật đại bổ hiếm có. Gần như không cần mất quá nhiều công sức, chỉ cần thúc đẩy nhẹ nhàng đã có thể dễ dàng luyện hoá.  

Mấy ngày ngắn ngủi, tu vi của hắn được nuôi dưỡng bởi hoa Huyền Âm chín cánh đã tăng tiến vượt bậc.  

Hiệu quả như vậy còn tốt hơn gấp mấy lần so với Huyền Âm Đan mà Mai Tử Viêm mang đến.  

Thời gian chớp mắt đã qua năm ngày.  

Đoá hoa Huyền Âm chín cánh cuối cũng đã bị Lâm Nhất luyện hoá xong, tu vi của hắn tăng đến cảnh giới Âm Huyền đại thành đỉnh phong.  

Suy nghĩ vừa hiện lên đã có thể cảm nhận được Chân nguyên cô đọng mà hùng hậu nơi Tử Phủ.  

Khi vận chuyển Tử Diên Kiếm Quyết, loại Chân nguyên dồi dào như vậy tràn ra khắp cả tứ chi bách hài. Khắp người từ trên xuống dưới đều có thể dễ dàng cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn, thực lực tăng vọt.  

Thở ra một hơi trọc khí, Lâm Nhất từ từ mở mắt, hàn mang trong đáy mắt cuộn lên. Ánh mắt vừa sắc bén vừa lạnh lẽo, mang theo cảm giác áp bức cực lớn.  

Không chỉ là tu vi tăng tiến mà đoá hoa Huyền Âm chín cánh kia vô hình chung đã khiến khí chất trên người Lâm Nhất đồng thời xảy ra biến hoá vi diệu.  

Nếu như có người ngoài ở đây, chỉ liếc mắt nhìn đã có thể nhận ra được. Luồng sức mạnh áp bức kia từ trên người Lâm Nhất không hề kém so với khi bọn họ đối diện với Mai Tử Viêm.  

“Nếu như lại gặp phải Dương Hùng, ta chắc chắn sẽ đánh bại hắn ta trong vòng mười chiêu”.  

Từ từ đứng dậy, Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm một mình.  

Nhưng trái lại, nếu gặp phải Mai Tử Viêm thì khả năng thắng cuộc vẫn không cao lắm, chẳng qua nếu muốn tự bảo vệ thì vẫn dư sức. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi