ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một tiếng thở ra thật dài phát ra từ miệng thiếu niên, ánh nắng chiếu xuống từ trên trời, rọi vào nửa thân trên trần trụi của Lâm Nhất.  

Cơ thể hắn không cường tráng như những võ giả luyện thể khác, bắp thịt nhấp nhô theo xương cốt, chắc nhưng không thô. Dưới ánh mặt trời, nó có cảm giác đường cong vô cùng bắt mắt.  

Nhưng cơ bắp thoạt nhìn rất cân xứng này chỉ cử động nhẹ đã tràn ngập sức bùng nổ, tựa như một con Thương Long cổ xưa sống dậy.  

Nổi bật nhất là những hình long văn màu tín trải rộng trên ngực Lâm Nhất. Sau khi đạt tới biến thứ tám, số lượng long văn tăng lên đến bảy mươi hai hình, rất nhiều long văn đan xen vào nhau nhìn như có một con Thương Long quấn quanh trên người hắn.  

Khí tức cổ xưa nặng nề mang lại cho người ta cảm giác ngột ngạt vô cùng.  

Thình thịch! Thình thịch!  

Khi tim đập, lực lượng Thương Long dồi dào chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể, huyết khí cuồn cuộn như đại dương lập tức bắt đầu sôi trào.  

Lỗ chân lông toàn thân Lâm Nhất giãn nở, làn da toả ra ánh sáng tím long lanh, bao phủ bởi một lớp sương mù tím nhàn nhạt, hào quang lượn lờ.  

Thánh huy oanh nhiễu, tử vụ như hà.  

Dị tượng này lại xuất hiện trên người Lâm Nhất, nhưng lần này rõ ràng nó nhẹ nhàng hơn nhiều, có thể thao túng tự nhiên theo ý muốn.  

Lâm Nhất chậm rãi đứng dậy như mặt trời bị bao phủ trong ánh sáng mênh mông. Luồng huyết khí bừng bừng kia như có thể hồi sinh vạn vật, chứa đựng sức mạnh của hi vọng và sự sống mới, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, tinh thần phấn chấn.  

“Tiểu Tử, đấu vài chiêu nào!”  

Lâm Nhất nhướng mày nhìn về phía Tử Điện Ma Long Điểu ở nơi xa, trong mắt bắn ra ý chí chiến đấu hừng hực.  

Tử Điện Ma Long Điểu mở mắt ra nhìn Lâm Nhất, vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt, nó lập tức lộ ra vẻ nghiêm túc.  

Ầm!  

Uy áp thuộc về yêu thú Thiên Phách cấp bậc bá chủ bùng nổ trên người nó, ngay lập tức phả vào mặt.  

“Cuối cùng cũng chịu nghiêm túc”.  

Vẻ hào hứng hiện lên trên mặt Lâm Nhất, hắn không triệu hồi kiếm ý, chỉ liên tục thôi động Thương Long Cửu Biến, chậm rãi bước về phía trước. Tiếng rồng ngâm vang lên trong cơ thể không dứt, lớp sương mù tím nhàn nhạt trên người hắn lan rộng ra xung quanh, ánh hào quang càng thêm rực rỡ đẹp đến mức khiến người ta say mê. Lâm Nhất trong ánh hào quang trông như mặt trời từ từ dâng lên cao giữa màn sương mù tím.  

Vèo!  

Ngay sau đó, hai bóng dáng mạnh mẽ lao vào đánh nhau giữa không trung. Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, làm bảy mươi hai hình long văn trên người đồng loạt dao động, bắt đầu đan xen vào nhau tựa như một con Thương Long sống lại.  

Grừ!  

Đợi đến khi Thương Long Ấn phát ra ánh sáng, một tiếng rồng ngâm đột nhiên vang lên, tạo thành sóng âm đáng sợ giữa không trung, phá vỡ tầng mây trên bầu trời.  

Cơ thể khổng lồ như núi của Tử Điện Ma Long Điểu bị một chiêu này đánh lùi lại.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi