ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đợi sau khi Lâm Nhất nghỉ ngơi xong, trọng tài cấp cao nhất của Thánh Minh xuất hiện, nhìn một vòng xung quanh, nghiêm túc nói: “Bốn tuyển thủ hạt giống đã xuất hiện, nếu có người không phục thì bây giờ lập tức khiêu chiến, nhưng một khi thua sẽ mất đi tư cách thăng cấp, suy nghĩ kỹ vào”.  

Ông ta dứt lời, trên khán đài lập tức vang lên tiếng thì thầm.

Trong mắt các tuyển thủ nhóm bốn có ánh sáng loé lên, đều có một vài suy nghĩ, đặc biệt là Lý Mộ Bạch trước đó vừa bị Lâm Nhất dùng kiếm ghim trên pho tượng Thần Long.  

Dù sao Lâm Nhất cũng không phải cường giả tuyệt đỉnh như Tam Tiểu Vương, bọn họ trong các nhóm khác vô cùng mạnh mẽ, không lộ rõ toàn bộ thực lực đã lấy được danh ngạch hạt giống.  

So sánh lại thì Lâm Nhất đã để lộ không ít lá bài tẩy, hơn nữa còn bị thương, nói không chừng vẫn có chút cơ hội.  

Nếu có người dẫn đầu…  

Rất nhiều người trong nhóm bốn vô thức nhìn về phía Lý Mộ Bạch của Thiên Kiếm Tông.  

Tình trạng thương tích của hắn ta không nặng lắm, dù sao hắn ta cũng chỉ trúng một kiếm không phải chỗ hiểm, thương tích chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng tinh khí thần đã trở lại mức tối đa, nếu muốn đánh một trận, chút vết thương trên người cũng không tính là gì.  

Sắc mặt Lý Mộ Bạch thay đổi, rõ ràng hắn ta đang đấu tranh nội tâm.  

Hắn ta chắc chắn không thể đấu lại Lâm Nhất, nhưng nếu cộng thêm những người khác thì chưa chắc không có cơ hội.  

Nhưng tiếc là lúc hắn ta nhìn về phía Nam Cung Vãn Ngọc, đối phương đang nhắm mắt dưỡng thần, hoàn toàn không có ý định ra tay. Khi nhìn về phía Huyền Dương Điện, hắn ta mới nhớ ra là Lâm Đào đã bị Lâm Nhất giết chết, sắc mặt hắn ta không khỏi u ám hơn rất nhiều.  

Không có cơ hội nữa rồi…  

“Đừng suy nghĩ nữa, chú ý dưỡng thương đi”.  

Tông chủ Thiên Kiếm Tông nhìn Lý Mộ Bạch, hoàn toàn cắt đứt suy nghĩ của hắn ta.  

Một lúc lâu sau đó vẫn không một ai nói gì.  

Trọng tài cấp cao nhất của Thánh Minh nghiêm giọng nói: “Nếu không có ai không phục thì bốn tuyển thủ hạt giống chính thức xuất hiện, Vũ Hạo Thiên của Tử Nguyệt Động Thiên, Triệu Vô Cực của Tử Lôi Tông, Viêm Long Tử của Thiên Yêu Các, Lâm Nhất của Lăng Tiêu Kiếm Các, chúc mừng bốn vị trực tiếp bước vào bảng mười. Trong bảng mười vẫn còn sáu vị trí, ba ngày sau tiếp tục chiến đấu!”  

Ba ngày sau tiếp tục chiến đấu, đây là khoảng thời gian nghỉ ngơi hiếm có của mọi người.  

Cường độ của Quần Long tranh tài rõ ràng kịch liệt hơn vòng tích điểm và vòng loại trước đó rất nhiều lần, rất nhiều người mệt mỏi đến mức chỉ có thể cố gắng chịu đựng, cường độ này cũng không tính là nhẹ nhàng với Lâm Nhất.  

Cũng may kết quả không tệ, danh ngạch hạt giống thuận lợi vào tay, đánh một trận với Nam Cung Vãn Ngọc cũng gặt hái được quá nhiều thứ. Trong mơ hồ, Lâm Nhất cảm thấy thông qua trận chiến lần này, cảm ngộ về kiếm đạo của hắn đã nâng cao hơn rất nhiều.  

Sau khi trọng tài nói xong, người trên khán đài lần lượt rời đi.  

“Quá đã, Quần Long thịnh yến kỳ này xem đã mắt quá”.  

“Sự xuất hiện của danh ngạch hạt giống khiến trận chiến trở nên kịch liệt hơn rất nhiều, đặc biệt là nhóm bốn, chiến mã Lâm Nhất này thật sự là chiến đấu đến cùng, khiến người khác mở rộng tầm mắt”.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi