ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Một bóng dáng nhảy ra từ trên núi Hoả Diễm, bóng dáng ấy lập tức chạy xuống từ trên đỉnh núi. Ngựa Huyết Long sống lại chạy trên mặt đất khu vực cấm Hoả Diễm, xuất hiện trong tầm mắt Lâm Nhất.  

Đó làm một con dị thú dũng mãnh vô song, tràn ngập hơi thở cuồng bạo của dị thú hoang dã, trong hơi thở ẩn chứa long uy cực kì cô đọng.  

Nhìn từ xa trông nó vẫn rất ngu ngốc, nhưng với lớp vảy rồng phát sáng trên người, nó như một chú ngựa chiến được khoác thêm lớp áo giáp. Không, nó còn khoa trương hơn thế nữa, dị thú chạy nhanh, đất rung núi chuyển.  

Hoả diễm trong khu vực cấm như biển lửa, nhưng nó lại bình yên vô sự, lúc chạy còn bùng nổ sức mạnh.  

Người nó cường tráng như mãnh hổ, chiếc sừng trên trán trở nên sắc bén hơn nhiều, tứ chi chắc khoẻ có lực. Lớp vảy rồng màu đen ánh, đôi mắt sâu thẳm phun trào huyết diễm đáng sợ, chiếc sừng sắc bén toát ra uy áp vương giả cực kì hiếm thấy.  

Tứ chi chắc khoẻ như trụ trời chống đỡ cơ thể to lớn, những chiếc vảy rồng lít nhít như chiến giáp cổ xưa trông nặng nề hơn cả núi.  

Đây là yêu thú vương giả có huyết mạch của rồng!  

Trong mắt Lâm Nhất có vẻ kinh ngạc thoáng qua, hắn có thể xác định đây là ngựa Huyết Long, nhưng dường như có phần xa lạ.  

Nó trở nên mạnh hơn rất nhiều lần, linh khí trong cơ thể nó hùng hậu đến mức khiến Lâm Nhất giật mình, cảnh giới Bán Bộ Thiên Phách nhưng lại toát ra bá khí như có thể nhẹ nhàng giẫm chết yêu thú Thiên Phách.  

Có thể đoán trước được khi nó thăng cấp lên Thiên Phách chắc chắn sẽ đáng sợ hơn Tử Điện Ma Long Điểu nhiều.  

Nhưng chính bá khí vương giả uy nghiêm và lạnh nhạt này khiến Lâm Nhất cảm thấy xa lạ, trong lòng khiếp sợ không gì sánh nổi.  

Vèo!  

Dị thú vương giả khoác trên mình chiến giáp Long Lân như tên rời dây cung, chớp mắt đã chạy xuyên qua biển lửa tới trước mặt Lâm Nhất.  

Ầm ầm!  

Uy áp lớn mạnh lập tức phả vào mặt, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, không thể không nhắm mắt lại. Ngươi được lắm, khí thế thật đáng sợ, nếu không phải do hắn đã mạnh hơn xưa thì có lẽ sẽ bị khí thế này làm cho hộc máu văng ra xa.  

“Hì hì”.  

Khi Lâm Nhất đang kinh ngạc, con dị thú vương giả trước mặt cười thành tiếng, để lộ chiếc răng cửa thật to. Uy áp và khí chất lạnh nhạt lập tức tan biến, trông như một con ngựa ngốc đang cười ngây ngô.  

Lâm Nhất ngẩn ra, không nhịn được bật cười.  

Con ngựa ngốc này đã biến thành dị thú vương giả chứa huyết mạch rồng thế mà vẫn làm người ta ấn tượng sâu sắc, răng cửa mới là bản thể của nó à?  

Bịch!  

Khi Lâm Nhất đang buồn cười, cơ thể ngựa Huyết Long phồng lên như bong bóng, bụng to lên, tứ chi như trụ trời lập tức trở nên ngắn và nhỏ, không thể chống đỡ cơ thể béo phì kia nên bụng dán sát xuống mặt đất.  

Nụ cười trên mặt Lâm Nhất cứng đờ, vừa rồi còn bình thường, sao mới đó đã mập như lợn rồi thế?  

Đây mới là bản thể? Vừa rồi nó hóp bụng chạy tới à?  

Kể cả Lâm Nhất hiểu biết sâu rộng thì lúc này cũng phải há to miệng, không thể nói nên lời.  

Bịch! Bịch!  

Bốn cái chân ngắn của ngựa Huyết Long còn đang vùng vẫy trên mặt đất, muốn cứu vãn hình tượng của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi