ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Xung quanh Thánh Đàn rộng rãi quang đãng, trông giống như là quảng trường Thánh Đàn. Trên quảng trường hội tụ những giới vực cấp cao với một số lượng không nhỏ. Thủ lĩnh của mỗi một giới vực cấp cao đều có khí tức mạnh đến mức khiến người ta phát run, chân nguyên hùng hậu giống như đại dương mênh mông làm người ta kinh ngạc.  

Thủ lĩnh giới vực có thể đứng ở đây đều là nhân vật có mặt mũi ở khu vực Thương Long.  

Phía trước Thánh Đàn có năm bóng người đứng ngạo nghễ nơi đó, trên thân mỗi người đều ngập tràn khí tức vô cùng đáng sợ. Nhiều cao thủ trong quảng trường đã đủ chói mắt, nhưng trước mặt năm người này lại trở nên phai nhòa.  

Bọn họ là những người nắm giữ ngũ đại tinh diệu chi linh kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Ngũ đại tinh diệu chi linh không những tương đương với chìa khóa bí mật, mà còn có thể nhận được lợi ích to lớn khi luyện hóa.  

Ở phía bên phải cách không xa Thánh Đàn, một thanh niên lạnh lùng cao ngạo mặc áo đen, trên áo thêu hình vẽ màu đỏ máu rất bắt mắt, chính là Liễu Mộ thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt. Hắn ta tươi cười, đang chuyện trò vui vẻ với Mặc Diễm, thủ lĩnh của giới vực Liệt Dương.  

Thực lực của hắn ta không được xem là cao nhất trong những người ở đây, nhưng khí tức trên người lại là cảnh giới Thiên Phách tầng bốn thực thụ, đủ để uy hiếp khá nhiều người.

Đột nhiên sắc mặt Liễu Mộ thay đổi, một luồng sát ý không chịu khống chế tỏa ra từ trên người hắn ta.  

“Tên nhóc đó lại dám đến thật!”  

Trên quảng trường vốn đang có tiếng xì xào trò chuyện lập tức trở nên yên tĩnh.  

Nhìn thấy sát ý của Liễu Mộ, những người khác đã suy đoán, phải chăng Lâm Nhất gần đây rất nổi danh đã xuất hiện. Đợi khi hắn ta mở lời chứng thực, thủ lĩnh của các giới vực lớn đều âm thầm sửng sốt, trong mắt lập tức lộ ra vẻ cực kỳ sâu xa.  

Bảo bối trên người Lâm Nhất này không ít. Chưa nói tới Nhật Diệu Chi Linh, chỉ riêng kiếm Táng Hoa được đồn đại như thần đó đã đủ khiến nhiều nhân tài của giới vực cấp cao động lòng.  

Nếu Liễu Mộ không giải quyết được rắc rối, bọn họ sẽ không ngại ra tay “tương trợ”.  

Mặc dù Lâm Nhất kia thanh danh vang xa, thậm chí còn cướp mất yêu đan vương giả của Mặc Diễm, nhưng ở đây toàn là những người tâm cao khí ngạo, há lại thật sự để Lâm Nhất vào mắt. Bọn họ không phải giới vực cấp cao bình thường, nội tình mạnh hơn những gì người ngoài tưởng tượng.  

“Liễu Mộ, nếu ngươi không ngại, giới vực Ma Sa bọn ta có thể giúp ngươi lấy đầu của Lâm Nhất”.  

Có thủ lĩnh của giới vực cấp cao cười nhạt một tiếng, nhìn Liễu Mộ, hạ giọng nói.  

“Không thể nói như vậy được, Lâm Nhất này không chỉ đắc tội với giới vực Huyết Cốt, mà còn không xem giới vực cấp cao bọn ta ra gì, ngông cuồng tột cùng. Loại tồn tại như sâu kiến này lại còn dám tuyên bố vật vô chủ ai cũng có thể tranh, đúng là chán sống”.  

Lại có người của giới vực cấp cao lên tiếng, dường như bọn họ đều không hề nể mặt Liễu Mộ.  

Sắc mặt người của giới vực Huyết Cốt lập tức trở nên cực kỳ khó coi, đám người kia thật là quá đáng.  

Chẳng lẽ bọn họ không biết Lâm Nhất và giới vực Huyết Cốt đã là kẻ thù không đội trời chung? Nếu không thể đích thân nghiền nát hắn, vậy mặt mũi của giới vực Huyết Cốt để đi đâu? Thế thì cũng không cần thiết phải tiếp tục phấn đấu thêm nữa.  

Ngay khi mấy người họ định nổi giận, Liễu Mộ liếc mắt, lạnh lùng cười nói: “Không sao, ai cảm thấy mình có bản lĩnh thì cứ việc ra tay, đầu người để lại cho ta là được”.  

“Ha ha ha, loại người ngông cuồng ở giới vực cấp thấp này người người đều có thể giết, Liễu huynh rộng lượng. Hắn sỉ nhục giới vực Huyết Cốt, thật ra cũng là đang tát vào mặt người của giới vực cấp cao bọn ta, không thể để hắn ngang ngược tiếp được”. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi