ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong lòng Sở Hạo Vũ hơi ngạc nhiên, không ngờ Vương Diễm lại đồng ý để những đệ tử này từ bỏ xếp hạng cũng phải giúp hắn ta đoạt được vị trí đầu bảng.   

Nhưng vì kiêu ngạo, đương nhiên hắn ta không muốn làm như vậy nên hờ hững nói: “Không cần, hạng nhất cuộc chiến đồng minh lần này nhất định sẽ thuộc về ta. Mượn tay các ngươi để hoàn thành, Vương Diễm coi thường ta quá đó. Hơn nữa ta cũng chưa từng coi trọng Lâm Nhất, nếu hắn chỉ có thực lực này thì ta có thể dễ dàng đánh bại hắn. Đối thủ lớn nhất cuộc chiến đồng minh này chưa tới lượt hắn”.  

Nếu không vì dè chừng một số đối thủ ẩn mình trong bóng tối thì Sở Hạo Vũ đã ra tay với Lâm Nhất từ lâu rồi, nào tới lượt đám Hàn Chính Dương cướp trước.   

Hàn Chính Dương tự cho rằng luyện hoá được một bụi cỏ Kiếm Hoàng thực lực tăng vọt, bây giờ rơi vào kết cục này cũng là do tự chuốc lấy.  

“Đối thủ mạnh nhất không phải Lâm Nhất?”, trong mắt đám người liên minh Quân Tử đều thoáng qua vẻ ngạc nhiên, vẻ mặt đều khá bất ngờ.  

Sở Hạo Vũ không muốn nói nhiều, thản nhiên cười bảo: “Lát nữa các ngươi sẽ biết thôi, trận chiến cuối cùng này mới chỉ vừa bắt đầu, hưởng thụ đi”.  

Thất bại của ba người phía Hàn Chính Dương khiến cho hỗn chiến kịch liệt tạm thời lắng xuống trong thời gian ngắn.  

Nhưng lắng xuống như vậy, cơn bão sau này sẽ chỉ càng thêm mãnh liệt.  

Đám thiên kiêu của liên minh Tu La cũng vây quanh Giang Phong, vẻ mặt ai cũng nghiêm nghị: “Giang sư huynh, không ngờ người của liên minh Quân Tử lại không ra tay với Lâm Nhất”.  

Giang Phong lộ vẻ khinh thường, cười trả lời: “Không có gì bất ngờ, Sở Hạo Vũ tâm cao khí ngạo, hắn cảm thấy giết Lâm Nhất là chuyện đơn giản và đương nhiên. Mục đích của hắn là bảo khí phần thường dành cho hạng nhất cuộc chiến đồng minh. Sau khi thấy thực lực của Lâm Nhất đương nhiên hắn sẽ không hấp tấp xuất chiêu để cho người khác lợi dụng”.  

“Vậy bây giờ phải làm sao ạ?”  

Giang Phong liếc nhìn đám Sở Hạo Vũ, lãnh đạm bảo: “Yên lặng quan sát tình hình”.  

Trong lòng Giang Phong liên tục giễu cợt, hắn ta đã không ưa Sở Hạo Vũ từ lâu, nếu Sở Hạo Vũ cho rằng hắn không có khả năng thách thức hắn ta thì đến lúc đó hắn cũng không ngại cho hắn ta một bất ngờ lớn.  

Mọi người đều cho rằng Hỗn Nguyên Quyết viên mãn đỉnh phong của hắn ta là dựa vào luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng mới luyện thành.  

Nhưng không ai biết rằng trước khi diễn ra cuộc chiến đồng minh thì Hỗn Nguyên Quyết của hắn ta đã đạt viên mãn đỉnh phong, không ai biết được lợi ích thật sự mà cỏ Kiếm Hoàng mang lại cho hắn ta.  

Đây là con át chủ bài mà không ai có thể ngờ tới.  

Giao tranh ngắn ngủi khiến rất nhiều đồng minh đều nhìn Lâm Nhất bằng con mắt khác, bọn họ lại phải đề ra các biện pháp đối phó mới.  

“Thế nào?”  

Lý Vô Ưu giải quyết đối thủ xong thì nhẹ nhàng bay

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi