ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Tả Viêm, Tả Vũ, Nhạc Kỳ Nhân, ba người đi cùng ta,những người còn lại chia thành tám tổ, một tổ năm người kết giao hành động. Ta không cần các ngươi mạo hiểm giúp ta săn bắn mãnh thú cao giai, chỉ cần các ngươi tìm nhiều mãnh thú hơn, nhanh chóng báo cáo vị trí cho ta." Bạch Vũ an bài đâu vào đấy.

Uy tín của Bạch Vũ ở Vô Trần Cung đã sớm không thua gì đám người Tả Khưu Lan, mọi người lập tức làm theo, nhanh chóng phân tán ra, tiến vào cánh rừng.

Bạch Vũ bị đưa đến cửa vào phía Đông của Cự Thú Chi Lâm, nàng dẫn theo ba người Nhạc Kỳ Nhân tiến vào rừng rậm, không vội vàng đi tìm mãnh thú, mà là lập tức đi sâu vào bên trong. Cự Thú Chi Lâm bao la, rộng lớn, ven rìa sẽ không có nhiều mãnh thú lắm.

Bọn họ đi suốt năm ngày, mới miễn cưỡng qua khỏi ven rừng rậm, mới bắt đầu gặp mãnh thú nhị giai.

Nhưng mãnh thú gặp phải đều là mãnh thú nhị giai lạc đàn, có đôi khi mấy ngày mới có thể gặp được một con, thật ra mỗi ngày đều có thể gặp mãnh thú nhất giai, nhưng có giết chết cũng không được bao nhiêu linh khí.

Đảo mắt đã qua nửa tháng, linh khí trong Tử Kim Cầu của Bạch Vũ chỉ mới chưa tới 40 điểm.

"Hiệu suất săn bắn của chúng ta quá thấp, cứ tiếp tục như vậy thêm ba tháng nữa có thể đạt được 300 điểm hay không còn khó nói." Tả Vũ than thở nói thầm.

Nhạc Kỳ Nhân cũng buồn bực cúi đầu: "Đúng vậy, nghe nói linh khí của Tòng Nguyệt Cầm đã vượt qua 200 điểm."

Tả Viêm tò mò: "Ngươi nghe ai nói?"

"Người ở tổ khác nghe được." Bạch Vũ vân đạm phong khinh lắc lắc Tử Kim Cầu: "Nói là người Dược Thiện Đường dùng đồ ăn đặc biệt làm mồi dụ hấp dẫn mãnh thú, khiến cho Tòng Nguyệt Cầm săn bắn được không ít mãnh thú."

"Tốt như vậy? Bạch Vũ, ngươi có đồ ăn như vậy không?" Tả Vũ sáng mắt.

"Không có." Nếu có Bạch Vũ cũng không muốn dùng. Đồ ăn làm mồi không tốt sẽ không khống chế được, đến lúc đó đưa tới mãnh thú tam, tứ giai, Tòng Nguyệt Cầm chỉ có chờ chết.

"À......" Tả Vũ có chút thất vọng dựa vào một bên.

Bạch Vũ cười cười: "Không cần lo lắng, lúc này mới vừa mới bắt đầu, vận may của chúng ta lập tức sẽ đến."

"Ở nơi nào?" Ba người đồng loạt nhìn Bạch Vũ, tựa như mèo nhìn thấy cá.

Bạch Vũ chỉa chỉa phía trước, bên trong bóng cây rậm rạp của khu rừng hiện lên một bóng dáng linh hoạt. Bạch Vũ đánh ra Lưu Hỏa, bỗng nhiên bóng dáng chạy trốn, nghiêng ngả lảo đảo chạy vào sâu trong cánh rừng, thì ra là một con Quỷ Linh Dương nhị giai.

"Đuổi theo." Bạch Vũ dẫn theo ba người Nhạc Kỳ Nhân lập tức truy kích.

Bởi vì bị kinh sợ, Quỷ Linh Dương chạy trốn cực nhanh.

Bạch Vũ không nhanh không chậm đuổi theo ngay phía sau nó, vừa không tấn công, cũng không buông tha theo dõi, cho đến lúc chạy gần được hai dặm, bỗng nhiên Quỷ Linh Dương ngừng lại, quay đầu lại điên cuồng tiến về phía Bạch Vũ.

Ầm ——

Bát Tí Cuồn Viên của Tả Vũ lập tức che ở phía trước, trong chốc lát, Huyền Vũ Kim Giáp bảo vệ ở trên người, sừng nhọn của Quỷ Linh Dương đánh vào trên người không tạo ra bất kỳ thương tổn gì.

Nhưng ngay sau đó, Quỷ Linh Dương liền xuất hiện ở bên kia, hung hăng nhắm đâm về phía Nhạc Kỳ Nhân. Nhạc Kỳ Nhân nâng tay bắn gai nhọn ra, khiến cho Quỷ Linh Dương không thể không trốn tránh.

Nhạc Kỳ Nhân nhân cơ hội tránh được va chạm, trốn ra phía sau Bát Tí Cuồng Viên, vừa nhấc mắt, năm con Quỷ Linh Dương liền xuất hiện từ bốn phía, bao vây xung quanh bọn họ.

"Ta đã nói làm sao nó dám quay đầu, thì ra là kêu gọi đồng bạn đến." Tả Vũ khinh thường cười lạnh, giọng điệu tràn ngập hưng phấn.

"Ừ, vậy mau chóng giải quyết đi." Đáy mắt Bạch Vũ hiện ra hàn quang, gọi Tiểu Thanh ra, nhanh chóng phóng ra Bạo Liệt Lưu Hỏa, trong nháy mắt giết chết hai con.

Bát Tí Cuồng Viên dựa vào lực phòng ngự cường hãn,cứng rắn kháng cự lại đợt tấn công mãnh liệt của ba con còn lại, Hoàng Kim Thứ Vị và Cửu Vĩ Hỏa Hồ dùng hết khả năng để công kích, không tốn bao nhiêu thời gian đã giải quyết xong những con còn lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi