ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Bạch Vũ vẻ mặt mông lung, lí do thoái thác này chẳng lẽ không giống với bọn giang hồ bịp bợm hay dùng hay sao? Ngay cả nàng nhìn qua là một nữ tử yếu đuối như vậy cũng bị lôi kéo, xem ra đài thi đấu kia thật sự là rất sốt ruột.

”Cám ơn, ta tạm thời không có ý định này.” Bạch Vũ uyển chuyển vự tuyệt.

”Vậy sao? Kia thật đáng tiếc.” Tiểu nhị lại chạy nhanh đi tìm người kế tiếp.

Bạch Vũ tiếp tục đi về phía trước, không khó khăn để tìm ra phân hội do Vô Trần Cung mở ra ở Bình Thạch thành.

Cùng với Công hội Triệu hoán sư ở Bắc La vương thành giống nhau, nghiệp đoàn nơi này cũng đồng dạng trang trí xa hoa, xanh vàng rực rỡ, so với mỗi kiến trúc trong thành cũng có thể thấy được, cũng chỉ có Vô Trần Cung mới có khả năng đem kiến trúc của mình gầy dựng khí phách như thế.

Bạch Vũ bước vào Công hội Triệu hoán sư, đệ tử nghiệp đoàn nghe nói nàng tới chứng thực thân phận Triệu hoán sư, lập tức khách khí thỉnh nàng vào phòng khách, bưng lên cho nàng một ly trà ngon: “Thỉnh ngài chờ một chút, Hội trưởng của chúng ta đang vội, đợi lát nữa sẽ gặp ngài.”

”Tốt.” Bạch Vũ cũng không nóng vội, kiên nhẫn ngồi uống trà.

Hội trưởng phân hội ở Bình Thạch thành họ Hành, tên là Hành Tuấn Sơn, danh tự nghe có vẻ như là anh tài kiệt xuất, nhưng kỳ thật là một người mập mạp cao lớn thô kệch. Lúc đệ tử hướng hắn bẩm báo có Triệu hoán sư đến chứng thực thân phận, hắn đang cùng Thương trưởng lão của Vô Trần Cung nói chuyện.

”Không thấy ta đang bận sao? Lúc này sao lại có người đến thí nghiệm kiểm tra?” Hắn rất không bình tĩnh trừng mắt.

Đệ tử vẻ mặt đau khổ, người ta vừa mới tới, ta còn có thể không cho người ta vào cửa hay sao?

”Có Triệu hoán sư đến đây sao?” Thương trưởng lão nghe được, vuốt vuốt bộ râu dài tiên phong đạo cốt, sắc mặt nghiêm nghị: “Vậy ngươi mau đi đi, chính sự quan trọng hơn, không thể chậm trễ.”

”Được, ngài trước cứ ngồi đây, ta lập tức sẽ trở lại.” Hành Tuấn Sơn thập phần khách khí cung cúc lui ra ngoài, đi phòng khách.

Hắn chắp tay sau lưng vênh váo tự đắc tiêu sái tiến vào phòng khách, mắt lạnh đánh giá Bạch Vũ: “Ngươi đến là để thí nghiệm kiểm tra thực lực Triệu hoán sư? Nhìn qua không được tốt lắm. Trước kia có từng thí nghiệm qua chưa?”

”Không có. Hôm nay là lần đầu tiên.” Bạch Vũ thành thật trả lời.

”Lần đầu tiên? Tức là còn chưa có chứng thực?” Hành Tuấn Sơn sắc mặt rất không vui vẻ.

Thật vất vả mới có cơ hội nịnh bợ trưởng lão lại bị quấy rầy, nếu kiểm tra Bạch Vũ không phải Triệu hoán sư, hắn nhất định phải tiêu diệt nàng. Chuyện tình giả mạo Triệu hoán sư này tuy rằng rất ít, nhưng không phải không có.

”Đi theo ta.” Hành Tuấn Sơn mang theo Bạch Vũ trước đi đến phòng kiểm tra của nghiệp đoàn.

Phòng thí nghiệm không lớn, bên trong xếp đặt một cái thủy tinh kiểm tra cao gần nửa thước, cùng với cái lần trước Dạ Quân Mạc mang đến không khác nhau lắm, chẳng qua lớn hơn nhiều.

”Gọi ra Triệu hoán thú của ngươi đi.” Hành Tuấn Sơn không chút để ý nói.

Bạch Vũ gọi ra tiểu Thanh, tiểu Thanh vừa ra liền hung hăng nói năng khó chịu, mãnh liệt biểu đạt bất mãn đã lâu không thể đi ra ngoài.

Hành Tuấn Sơn nhìn lên, chính là một con Nhất giai Hỏa Điểu rất không thu hút, càng thêm không kiên nhẫn: “Nhất giai, Hỏa hệ, Hỏa Diễm Thanh Điểu, cấp bậc trước mắt của ngươi là Triệu hồi sĩ sơ giai. Ngươi tên là gì?”

”Bạch Vũ.”

Bạch Vũ vừa mới nói xong, thủy tinh thí nghiệm đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú thật lớn, tất cả Công hội Triệu hoán sư đều theo tiếng gầm rú mà kinh hoảng kịch liệt, giống như động đất.

”Má ơi! Sao lại thế này?” Hành Tuấn Sơn một người không đứng vững, bị quăng ngã, cái mặt lớn gặm lun vào trên đất. Kích động ngẩng đầu, nhìn thấy trong thủy tinh thí nghiệm linh khí một đường thẳng tiến, trực tiếp phá tan bậc 9!

Đừng nói là thủy tinh thí nghiệm của Bình Thạch thành, ngay cả thủy tinh của Vô Trần Cung cũng chưa từng thí nghiệm đo ra Triệu hoán thú có tư chất 9 điểm, cơ hồ nơi xung yếu của trụ đỉnh linh khí làm cho thủy tinh không xong, phát ra chấn động kịch liệt, làm cho tất cả Công hội Triệu hoán sư đều run rẩy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi