ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Luật Viên Giang dẫn theo đội viên một đường đi đến phương hướng Tư Minh đang ở.

Luật Viên Kiệt gật gù đắc ý vung vẩy chìa khóa màu vàng trong tay: "Ca, chìa khóa của chúng ta mới thăng cấp hai thanh, huynh không đi tìm mãnh thú, chạy tới bên này làm gì? Đệ từng xem qua, mảnh đất này một con mãnh thú cũng không có."

"Thăng cấp chìa khóa cũng không nhất định phải tìm mãnh thú, còn có thể giết người!" Giọng điệu Luật Viên Kiệt lạnh như băng giống như dao găm dán ở sau lưng, Luật Viên Kiệt không kiềm được rụt rụt cổ: "Chúng ta tới giết người nào?"

"Bạch Vũ."

"Nàng ta à? Ý định không tệ, đúng là ta rất muốn tự mình ra tay xử lý nàng ta." Luật Viên Kiệt nheo mắt lại: "Nhưng đại ca, sao huynh biết nàng ta ở đây?"

"Khiếu Thiên Ngân Lang của ta tu luyện Thuật Truy Tung (thuật lần theo dấu vết), đệ quên rồi?" Luật Viên Giang lạnh lùng liếc nhìn Luật Viên Kiệt, giống như hắn ta đã hỏi vấn đề cực kỳ ngu ngốc.

"Đệ biết, nhưng..." Nhưng sao huynh có thể lần theo dấu vết của Bạch Vũ? Sẽ không phải huynh cố ý tới giết nàng ta chứ? Nàng ta đã đắc tội huynh sao?

"Đây là mệnh lệnh." Là mệnh lệnh của Thượng Quan Vân Trần, giết Bạch Vũ! Giết Bạch Vũ không được cũng phải giết chết thuộc hạ của nàng ta, tóm lại không thể để cho nàng ta an toàn dẫn năm người tiến vào trung tâm Thần Vực.

Luật Viên Giang cũng chẳng muốn giải thích, tiếp tục đi theo Khiếu Thiên Ngân Lang ở phía trước.

Ngao ------ (tiếng gào khóc)--- -----

Khiếu Thiên Ngân Lang đi vào trong rừng cây nhỏ phía trước, bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, thân thể bỗng chốc giật giật, ngã trên mặt đất, không qua bao lâu liền biến mất.

Sắc mặt Luật Viên Giang đại biến: "Có độc, mau ngừng thở, rút lui về phía sau!"

Năm người lập tức rời khỏi rừng cây nhỏ, một người trong đội hoảng sợ kêu một tiếng, tuy hô hấp của hắn ta đã ngừng lại, nhưng ngón tay lại bắt đầu biến thành màu đen, khí độc màu đen giống như dây leo từ ngón tay hắn ta chạy thẳng lên trên cánh tay, mắt thấy sắp lan tràn đến cả cánh tay.

Luật Viên Giang quyết định rất nhanh, vung tay, một đường lưỡi dao khí chặt đứt cánh tay hắn ta.

Đội viên kêu thảm một tiếng, đau đến mức suýt hôn mê. Diendanlequydon – V.O Cánh tay bị đứt rơi xuống trên mặt đất, vậy mà không có máu chảy ra, cả cánh tay cháy đen, rất nhanh đã bị khí độc nuốt hết, hóa thành một vùng bụi đen.

Luật Viên Giang nhìn thấy cũng không sợ hãi, thật sự là độc lợi hại, nếu không có Khiếu Thiên Ngân Lang của hắn ta sớm phát hiện ra, chỉ sợ bọn họ đã chết ở trong khu rừng này.

"Đại, đại ca, đằng trước gần như tràn ngập khí độc, chúng ta... vẫn phải đến phía trước sao?" Luật Viên Kiệt hỏi có chút cà lăm.

Luật Viên Giang lạnh lùng nghiêm mặt: "Đương nhiên phải đi, không vào rừng cây thì đi đường vòng là được.

Bọn họ nhanh chóng vòng qua rừng cây nhỏ, đến trước một gò núi nhỏ. Lúc này bọn họ càng cẩn thận, Luật Viên Kiệt gọi Mi Hầu của hắn ta ra dẫn đường ở đằng trước, kết quả Mi Hầu vừa mới đi lên gò núi liền thoáng chốc run run, biến mất.

Vẫn có độc!

Ánh mắt Luật Viên Kiệt và ba đội viên tha thiết chờ mong Luật Viên Giang, Luật Viên Giang cười lạnh: "Nếu bên này cũng không được, tiếp tục đi đường vòng. Hành động phải nhanh, đừng để cho Bạch Vũ chạy."

Vòng qua gò núi, bọn họ gần như đi tới đối diện khu rừng nhỏ kia, một vùng cỏ dại xanh mượt, cái gì cũng không có.

Để bảo đảm an toàn, bọn họ chỉ có thể tiếp tục để cho Triệu Hoán Thú của mình thử độc, đi trong bụi cỏ không bao lâu, Triệu Hoán Thú lại biến mất.

Lúc này, mặt của đám người Luật Viên Giang đều đã tái đi rồi.

Một vòng này đều là độc, đương nhiên là Trảm Nguyệt làm, đúng là nó đã khuếch tán sương độc Bạch Vũ đưa cho nó ra ngoài.

"Đại ca, vẫn đi đường vòng sao?" Giọng Luật Viên Kiệt phát run, hỏi.

Luật Viên Giang từ từ nhắm hai mắt, trên khuôn mặt âm u thoáng lộ ra cười nhạo: "Không cần đi đường vòng, chắc chắn Bạch Vũ ở bên trong, nàng ta đã biết chúng ta đến đây, cố ý rắc độc một vòng chung quanh."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi