ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Ngày thứ hai, tại trường thi đấu, người xem so với hôm qua còn nhiều hơn. Người ở Bình Thạch thành không ngớt chú ý đến Bạch Vũ, các nơi ở Đông Nhạc Quận quốc tin tức linh thông, ngay cả Triệu hoán sư cũng hiếu kỳ đuổi tới Bình Thạch thành, muốn nhìn xem một chút cô nương một ngày thắng liên tiếp 10 trận rốt cuộc có thực lực như thế nào.

Sau khi Bạch Vũ tới trường thi đấu chuyện thứ nhất phải làm chính là lấy ra 2 vạn tinh thể thứ phẩm cược chính mình thắng liên tiếp 20 trận.

Mọi người bị bẽ mặt hôm qua hôm nay cũng chưa nói gì, người ta thắng liên tiếp 10 trận đều chưa có xuất toàn lực, có tự tin thắng 20 trận liên tiếp cũng là chuyện thực bình thường mà thôi, không cần phải ngạc nhiên.

Người mới đến xem cuộc chiến cũng không bình tĩnh, người này vừa mới tuyên cáo chính mình có thể thành công thắng liên tiếp, đây cũng quá kiêu ngạo rồi. Phải biết rằng những người tỷ thí 10 trận sau cùng những người tỷ thí 10 trận trước hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc. Bạch Vũ rốt cuộc vẫn còn là tuổi rất trẻ.

Hoàn Tố Âm nhìn thấy Bạch Vũ đặt cược, khinh thường cười cười, hỏi Hạ Lâu Trinh ở bên cạnh: “Thế nào, ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?”

Khuôn mặt Hạ Lâu Trinh tối đen, hai mắt che kín tơ máu đầy quỷ dị: “Đương nhiên, ta không thể đợi được.”

Hoàn Tố Âm vừa lòng nhếch môi, nàng ta không phải muốn đánh bại Bạch Vũ, mà là ở trong trận tỷ thí diệt trừ Bạch Vũ!

Vì thế Hoàn Tố Âm đem lá thư của Thương trưởng lão giao cho Sa Hoằng, bất quá nàng ta đã đem nội dung bên trong giản lược thành một phong thư ân cần hỏi thăm râu ria.

Nhưng Sa Hoằng không biết.

Trưởng lão Vô Trần Cung gởi thư là chuyện rất quan trọng, trước tiên phải đưa đến tay Quận vương. Nghĩa tử mà Đông Nhạc Quận vương coi trọng nhất, chỉ có Sa Hoằng mới có thể đi vào bên trong nơi bế quan tiếp xúc với Quận vương, hắn đành phải rời đi Bình Thạch thành ra roi thúc ngựa đem phong thư trở về.

Không có Sa Hoằng, thì sẽ không có ai có năng lực ở thời khắc mấu chốt cứu Bạch Vũ, mặc kệ hôm nay Bạch Vũ có thể thắng mấy trận, nàng ta chết chắc rồi!

Phanh -----

Trên đài, Bạch Vũ đã dứt khoát giải quyết đối thủ thứ nhất. Nàng tận lực đem lực công kích của tiểu Thanh áp chế xuống dưới điểm 10, cùng ngày hôm qua giống nhau, vừa vặn giải quyết đối thủ.

Nàng một đường quét ngang, ở vào lúc mọi người không kịp phản ứng, đảo mắt thắng liên tiếp 15 trận, thắng đến trận thứ 16, nàng mới gặp được một đối thủ chân chính.

Một vị Triệu hoán sĩ Cao giai có Triệu hoán thú Nhị giai!

Lần thi đấu này được chuẩn bị tương đối đầy đủ, không giống lúc trước lúc Khuê Đạt khiêu chiến thiếu chút nữa không tìm được người.

Bình Thạch thành rất hẻo lánh, 6 năm trước Công hội Triệu hoán sư cùng trường thi đấu mới khai trường ở nơi này, Khuê Đạt là người đầu tiên khiêu chiến 20 trận liên tiếp, trường thi đấu nhất thời không tìm thấy người đến ngăn chặn, nói thật Khuê Đạt thắng liên tiếp cũng không hề có ít người đến.

Nhưng Bạch Vũ khiêu chiến đã khiến cho một nửa Đông Nhạc Quận quốc chú ý, không ít Triệu hoán sư thực lực cao cường đều tò mò đến xem cuộc chiến, Tiết lão bản quả thực dễ dàng tìm được cho Bạch Vũ không ít đối thủ lợi hại.

Trận tỷ thí thứ 16, lập tức an bài cho Bạch Vũ một vị Triệu hoán sĩ Cao giai.

”Tại hạ Bố Á Liêm, là cấm vệ quân Vương thành Đông Nhạc Quận quốc, Triệu hoán sĩ cao giai, người ở đây hẳn đều đã nghe qua tên của ta.” Bố Á Liêm rất không khiêm tốn tự giới thiệu.

Mọi người tinh thần chấn động, bọn họ đương nhiên có nghe qua. Bố Á Liêm là người Vương thành, mới Cao giai đã đem Triệu hoán thú thăng cấp đến Nhị giai, tư chất nổi tiếng, ở cả thủ đô Đông Nhạc Quận quốc rất có danh khí, trận tỷ thí này khẳng định rất phấn khích!

”Ta lúc trước có xem qua ngươi tỷ thí, tuy rằng ngươi chỉ cần một chiêu cũng có thể đánh bại đối thủ, nhưng kỳ thật ngươi cũng chỉ có một chiêu này, một khi không đánh bại được đối thủ, ngươi sẽ khó có thể chống đỡ được.....” Bố Á Liêm chậm rãi nói.

Bạch Vũ không nói gì, dứt khoát đánh gãy lời nói của hắn: “Ngượng ngùng, ta không có thời gian.”

Nàng vung bàn tay ngọc lên, tiểu Thanh thân mình linh hoạt như tia chớp bay ra, Bạo Liệt Lưu Hỏa trực tiếp nện về phía Bố Á Liêm.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đây là có việc gấp gì sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi