ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Sắc mặt U Vương trướng lên đỏ bừng, tức giận vỗ bàn: “Đương nhiên ta không tin, nhưng thuộc hạ không hẳn sẽ không tin. Bây giờ Vực Ám Dạ bị những lời đồn này náo loạn khiến lòng người hoảng sợ, hơn nữa người Sáng Thế Thần Điện phái tới Đại lục Hiên Thổ đã càng ngày càng nhiều.”

“Ừm, U Vương có đề nghị gì hay?” Ám Lân nghiêm túc hỏi.

U Vương nghẹn không nói nên lời, hắn nào có đề nghị gì, hắn chỉ lo lắng mới đến hỏi.

Ảnh Vương mở miệng nói: “Kế tốt nhất bây giờ là để cho Thánh Quân tự mình ra mặt làm rõ. Huyết mạch Ám Dạ của hắn vẫn còn, Ma Văn vương giả trên trán vẫn còn, là có thể chứng minh hắn không ký khế ước.”

“Đúng, đúng, chỉ cần Thánh Quân chứng minh hắn không ký khế ước rắm chó gì gì đó kia, tự nhiên lòng người sẽ ổn định.” U Vương gật đầu liên tục.

Ám Lân cười lạnh: “Nực cười! Chỉ một lời đồn mà thôi, dựa vào cái gì Thánh Quân phải tự mình ra mặt làm rõ? Huống chi bây giờ trong người Thánh Quân bị trọng thương, ra ngoài gặp mặt mọi người, xảy ra chuyện các ngươi chịu trách nhiệm sao? Các ngươi chịu trách nhiệm sao?”

“...” Ba người yên lặng.

“Không phải các ngươi tin lời đồn này chứ? Mới vội vã để cho Thánh Quân chứng minh?” Ám Lân tra hỏi.

“Đương nhiên không phải.” Ba người phủ nhận.

Lời đồn lần trước nói Thánh Quân sắp chết, nhưng bọn họ tận mắt thấy Thánh Quân ngồi ở lương đình (chòi nghỉ mát), tuy sắc mặt không tốt, nhưng nhiều lắm chỉ là trọng thương mà thôi, chỗ nào đã chết hả?

Càng thật đáng giận chính là Nam Môn Tư, vậy mà còn nói hưu nói vượn Thánh Quân đã chết. Nếu nàng ta không phải được Dạ gia nuôi lớn từ nhỏ, bọn họ đều đã cho rằng nàng ta là gian tế Sáng Thế Thần Điện xếp vào.

Lời đồn lần này càng kỳ lạ hơn, lại nói Thánh Quân ký khế ước chủ tớ với Bạch Vũ, thành nô lệ của Bạch Vũ! Loại lời đồn này đánh chết bọn họ cũng sẽ không tin là được sao?

Thánh Quân là người rất kiêu ngạo, người khác không biết bọn họ lại còn không biết sao?

Bọn họ đều nhìn Thánh Quân từ nhỏ lớn lên.

Trước đây, bọn họ đối xử với Dạ Quân Mạc cũng thật không được tốt lắm, vì áp bức tiềm lực của Dạ Quân Mạc, mặc kệ hắn sống chết, sắp xếp cho hắn các loại mài luyện, chỉ cần biểu hiện có một chút không tốt, chính là mỗi loại trừng phạt.

Cho tới bây giờ, Dạ Quân Mạc chưa từng cầu xin tha thứ một lần nào, hắn là ngươi thà chết cũng sẽ không khuất phục, nếu hắn có thể ký khế ước chủ tớ làm nô lệ của người khác, vậy mặt trời đều có thể mọc từ hướng Tây.

Nhưng bọn họ biết, không có nghĩa là thuộc hạ - đệ tử cũng biết.

Đặc biệt là đệ tử Vực Ám Dạ, thực lực của Ám Dạ Đế Quốc ở Đại lục Hiên Thổ không hề tính đặc biệt cường đại, bọn họ lo lắng, nghi ngờ cũng là bình thường. Nếu Thánh Quân của Ám Dạ Đế Quốc cũng đã thành nô lệ của người khác, bọn họ tuyệt đối không có khả năng quyết định một lòng dốc sức nữa.

Hiện giờ, người Sáng Thế Thần Điện không đi, còn liên hệ không ít thế lực bản địa của Đại lục Hiên Thổ, ngầm có ý đồ bao vây Vực Ám Dạ, lúc này bên trong cũng không thể xảy ra vấn đề, cho nên lời đồn nhất định phải làm rõ mới được.

Dạ Vương trầm ngâm mở miệng: “Chỉ sợ Sáng Thế Thần Điện muốn thừa dịp Thánh Quân trọng thương tới gây phiền phức. Tuy Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần cũng chưa tới, nhưng Sáng Thế Thần Điện cũng phái tới mấy Đường chủ lợi hại. Ta lo nếu bên trong xảy ra vấn đề, lúc đưa Thánh Quân trở về sẽ...”

“Dạ Vương yên tâm, chuyện lời đồn, ta sẽ giải quyết. Vài vị chỉ cần sắp xếp chuyện đưa Thánh Quân trở về là được. Sáng Thế Thần Điện nhất định sẽ ngăn cản, nhưng Đường chủ bọn họ phái tới, ba vị cũng đã đến đây, bọn họ liên hệ thế lực ở Đại lục Hiên Thổ, chúng ta cũng có thể. Tóm lại Thánh Quân có thể an toàn trở về Đế Quốc hay không, thì xem ba vị rồi.” Ám Lân đứng lên, thành tâm thành ý sắp xếp.

Ba người cũng lập tức đứng lên, trịnh trọng đồng ý.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi