ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Người nghĩ rằng ta không muốn sao?" Ám Lân nghiến răng nghiến lợi: "Sau khi Thần Vực hoàn toàn đóng lại, Tháp Thiên Ky bị hủy diệt, tuy Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần bị thương, nhưng người của bọn họ ở lại Đại lục Hiên Thổ không ít, người lại không khác gì đã chết, sao ta dám mạo hiểm đưa người trở về? Chỉ có thể báo cho U Vương và Ảnh Vương tới đón người."

"Bây giờ bọn họ đã đến, ta có thể trở về an toàn?" Dạ Quân Mạc nghi ngờ hỏi.

"..." Ám Lân thoáng cái bị nghẹn, U Vương và Ảnh Vương đã đến, nhưng Sáng Thế Thần Điện cũng phái thêm người. Nếu không gặp phải chuyện Anh Khê đưa tin tức Bạch Vũ trở lại trở về Sáng Thế Thần Điện, khiến cho Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần không có cách nào để tới, nếu không thì càng phiền phức.

Hắn không thể không thừa nhận, thật ra lúc ấy cũng bị tin Dạ Quân Mạc chết đả kích, đầu óc đều hồ đồ rồi.

"Ít nhất nắm chắc hơn một chút. Người yên tâm, sao ta cũng sẽ không để cho người bị mưu tính chết. Trái lại chính người, lần này lấy mạng ra chơi, khi nào mới có thể khôi phục thực lực?” Ám Lân bĩu môi hỏi.

Dạ Quân Mạc trầm ngâm một lúc: “Hai ba năm nữa.”

Ám Ưng giật mình lên tiếng: “Hai ba năm là có thể hả?”

Bây giờ linh mạch của Dạ Quân Mạc tương đối gần như bị phế toàn bộ, muốn tu luyện trở lại cấp bậc ban đầu, tương đối nặng, làm sao hai ba năm là được?

Bạch Vũ cười tít mắt giải thích: “Tuy cảnh giới của hắn rơi xuống điểm xuất phát, nhưng linh mạch cũng không bị thương, Triệu hoán thú cũng không cần bồi dưỡng một lần nữa, tu luyện một lần nữa chỉ là ngưng tụ linh lực thôi, rất nhanh.”

“Vậy là tốt rồi.” Ám Lân gật gật đầu: “Hai ngày nữa chúng ta trở về Ám Dạ Đế Quốc. Tin tức Anh Khê mang về sẽ không giữ được Ngọc Ưu Liên bao lâu, một khi bọn họ xử lý tốt, sẽ tự mình tới Đại lục Hiên Thổ, chúng ta đi càng sớm càng tốt.”

“Người sẽ xử lý lời đồn lần này như thế nào?” Ám Hồ hỏi.

"Xử lý loại lời đồn này, Ám Lân am hiểu nhất, diendanlequydon – V.O, không cần lo lắng." Dạ Quân Mạc thản nhiên nói.

Bạch Vũ tò mò hỏi: "Sao Ám Lân có thể am hiểu xử lý lời đồn?"

"Bởi vì hắn cũng cực kỳ thích rải lời đồn." Ám Hồ lộ ra nụ cười hiếm có.

Ám Lân đen mặt, lời đồn gì gì đó, cũng là vũ khí tốt, dùng có gì không tốt?

...

Vì thế, ngày hôm sau, Dạ Quân Mạc thức dậy, lời đồn bên ngoài cũng đã bắt đầu biến chất rồi.

"Ngươi nghe nói chưa? Thánh Quân và Bạch Vũ ký khế ước chủ tớ, thành nô lệ!"

"Đúng, ta cũng nghe nói, là Bạch Vũ ép Thánh Quân ký khế ước. Tại sao có thể như vậy? Nghe nói Thánh Quân là Thần Hoàng đó, Thần Hoàng thì sao có thể trở thành nô lệ, quá không thể tưởng tượng được!"

"Đúng vậy, nghe nói Bạch Vũ kia là được Thánh Quân dẫn từ một Vị Diện nhỏ tới, chỉ là một Tôn Chủ, Thánh Quân đối với nàng ta rất tốt, lại lấy oán trả ơn..."

"Đầu óc các ngươi có vấn đề à? Chỉ một Tôn Chủ như Bạch Vũ ép Thánh Quân ký khế ước chủ tớ? Loại chuyện này các ngươi cũng tin? Bạch Vũ đánh thắng được Thánh Quân sao?"

"À, có lẽ là Bạch Vũ thừa dịp lúc người ta gặp nguy?"

"Đừng nói hưu nói vượn, ám vệ bên cạnh Thánh Quân đều là cấp bậc Tôn Chủ và Vương Giả, cho dù Thánh Quân bị thương, một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết Bạch Vũ, đúng không?"

"Nói cũng đúng, hình như chuyện khế ước này không đáng tin."

"Lúc trước có người nói Thánh Quân đã chết? Hôm qua còn có người thấy Thánh Quân đang tu dưỡng, hoàn toàn chính là lừa người! Là Sáng Thế Thần Điện truyền ra lời đồn!"

"Thì ra là như vậy, vậy chắc chắn khế ước chủ tớ kia cũng là lừa người!"

"Giỏi cho một cái Sáng Thế Thần Điện. Lúc trước nói Thánh Quân sắp chết còn chưa đủ, còn bịa đặt Thánh Quân thành nô lệ, khốn kiếp!"

"Không sai, bọn họ muốn khiến cho chính chúng ta hỗn loạn, mọi người cũng đừng mắc mưu!"

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Ám Lân, lời đồn lại biến thành Sáng Thế Thần Điện tùy tiện tạo ra các lời đồn bôi nhọ Thánh Quân, hễ là lời đồn gây bất lợi với Thánh Quân, tất cả mọi người chớ nên tin.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi