ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Sát thủ? Đùa à? Giờ phút này có sát thủ xông tới? Rõ ràng Dạ Quân Mạc đã bố trí ám vệ cả tòa cung điện, gần phòng sinh càng có đội quân hùng hậu canh giữ, thích khách vào bằng cách nào?

Tất cả những người có thể đi vào phòng sinh đều do Dạ Quân Mạc chọn lựa mấy tháng, tuyệt đối không có vấn đề.

Kết quả bây giờ lại có sát thủ tiến vào?

Bạch Vũ thật sự không thể tin được, nhưng nàng vẫn nhanh chóng kịp phản ứng.

Ầm - -

Đột nhiên, Tiểu Bạch xuất hiện, giơ móng vuốt sắc bén lên, một chiêu đỡ thứ sắc nhọn kia.

Sát thủ giật mình nhìn Bạch Hổ trước mắt, bảo kiếm của hắn dùng Tử Kim cứng rắn nhất trên thế giới và Huyễn Ảnh Thủy Tinh tạo ra, có thể bổ được thân xác của Triệu hoán thú hệ Thổ cấp 8.

Nhưng con Bạch Hổ trước mặt này lại nhẹ nhàng bắt được thân kiếm, móng vuốt xù lông lại không hề bị thương một chút nào.

Hắn ta rút mạnh bảo kiếm về, mũi kiếm lại bị chặt đứt!

Sát thủ hít một hơi, móng vuốt có thể chém nát tất cả, chẳng lẽ là Ngũ Hành Bạch Hổ? Chẳng lẽ người hắn phải giết này thật sự là công chúa Bạch Vũ.

Nhưng cho dù như thế nào, hắn đã đến đây, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn ném bảo kiếm đi, nháy mắt gọi Triệu hoán thú của mình ra, ba con Triệu hoán thú U Linh ngăn cản Tiểu Bạch lại, thân hình giống như bóng dáng quỷ mị xuyên qua Tiểu Bạch, đi đến bên cạnh Bạch Vũ, lại nhấc một tay lên, đánh một chưởng về phía Bạch Vũ.

Ầm - - 

Cửa phòng bị phá mở, Dạ Quân Mạc một thân sát ý cuồng bạo xông tới, sát thủ quá sợ hãi, tay khẽ run rẩy, khi thế sắc bén của Dạ Quân Mạc quét đến, uy thế ngập trời, giống như Thiên Phạt, nện thật mạnh lên người sát thủ.

Sát thủ vội vàng né tránh, lực lượng ầm ầm hủy điệt nửa gian phòng dễ như trở bàn tay, nhưng không khiến cho Bạch Vũ bị thương một chút nào.

"Hỏng bét!" Đám Ám Lân ngoài cửa lập tức xông vào bên trong, diendanlequydon – V.O, đột nhiên sáu sát thủ áo đen từ bốn phương tám hướng nhảy ra, liều chết quấn lấy bọn họ, từng chiêu đều là sát chiêu, giống như liều chết không cần mạng, điên cuồng tấn công.

Sáu người đều là Tôn Chủ, thực lực không tính là cao. Ám Lân, đám người Dạ Vương hoàn toàn có thể đối phó, nhưng đối mặt với tư thế không muốn sống của đối phương, bọn họ cũng không dám xem thường, muốn nhanh chóng thoát khỏi bọn họ đi giúp đỡ Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ là hoàn toàn không thể.

Tên sát thủ lẻn vào trong phòng này là Triệu hoán Vương giả duy nhất, nếu là lúc trước, đã sớm bị Dạ Quân Mạc giết chết.

Nhưng với thực lực hôm nay của Dạ Quân Mạc, chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với sát thủ.

Trong lúc nhất thời, hai bên đều giằng co.

Ám Lân lập tức truyền âm cho ám vệ và thị vệ canh giữ ở gần đó, lại phát hiện không thể liên lạc được với tất cả ám vệ, thị vệ, muốn chạy tới cũng phải mất vài phút.

Vài phút này cũng đủ trí mạng rồi!

Bạch Vũ nằm ở trong phòng đã không thể làm chủ suy nghĩ của bản thân mình, nàng chỉ biết là Dạ Quân Mạc đã đến, nàng an toàn, nàng phải sinh hài tử ra.

"Meo..." Cố lên! Trảm Nguyệt bò từ trong linh mạch ra, dựa vào người nàng. Ánh sáng dịu dàng bao phủ ở trên người Bạch Vũ, khiến nàng cảm thấy lại có sức lực rồi.

Bạch Vũ hoàn toàn không bị bên ngoài ảnh hưởng, chậm rãi hít vào, dùng sức.

"Oa - -" Một tiếng khóc nỉ non vang dội vang lên. Tinh thần Dạ Quân Mạc chấn động, cứng rắn chịu đựng sát thủ và sát chiêu, ném Y Sư Đông Phương từ trong hỗn loạn đến bên cạnh Bạch Vũ.

Y Sư Đông Phương vội vàng ôm lấy đứa trẻ mới sinh, liều mạng nói với Bạch Vũ: "Vương Hậu, đừng ngủ! Còn một đứa, còn một hài tử nữa!"

Bạch Vũ mệt không chịu được, nghe được lời nói của Y Sư Đông Phương, chỉ có thể tiếp tục giữ vững tinh thần.

"Oa oa - -" Lại một trận tiếng khóc nỉ non của trẻ con, hài tử thứ hai cũng được sinh ra rồi.

Bạch Vũ không biết bên ngoài thế nào, chỉ biết là hài tử đều được sinh ra bình an, trong lòng cũng thả lỏng, lập tức hôn mê.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi