ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Sắc mặt Vệ Mộc xanh mét, kịp phản ứng lập tức quát: "Trì Dũ Thuật (thuật chữa khỏi)!"

Tiểu Ly Miêu lập tức đứng dậy trị liệu cho bản thân.

Bạch Vũ lạnh lùng lên tiếng: "Ngăn lại!"

Ầm - -

Đại Vị Trư vọt tới bên cạnh lôi đài theo quán tính, hình thể khổng lồ lập tức quay đầu lại nhằm về phía Ly Miêu, ngay lúc Ly Miêu sắp thả linh thuật nháy mắt cắt ngang Trì Dũ Thuật.

Mọi người không còn lời nào để nói, rõ ràng Đại Vị Trư đã bị thuần phục, chẳng những chiến đấu vì Bạch Vũ, lại còn hiểu được lệnh của Bạch Vũ! Một người không biết thuần thú cơ bản như Bạch Vũ lại có thể làm đến mức này? Đây tuyệt đối là không có khả năng! Chắc chắn là con heo này quá thông minh!

Vẻ mặt Vệ Hỏa tức giận nhìn về phía Vệ Phong: "Đây là chuyện tốt ngươi làm?"

Vệ Phong lắc lắc đầu: "Lão Đại, ta chọn ba con mãnh thú khó thuần phục nhất theo phân phó của ngươi." Ai biết lại vô tình chọn được một con đặc biệt thông minh?

Bọn họ nào biết đâu rằng, không phải là Đại Vị Trư rất thông minh, mà là Bạch Vũ ra lệnh thông qua Thụ Tinh trong nhẫn truyền cho Đại Vị Trư.

Đại Vị Trư vốn cao hơn Ly Miêu 1 cấp, hơn nữa Ly Miêu là hệ Mộc, vốn không am hiểu chiến đấu, rất nhanh đã bại trận rồi.

Bạch Vũ gọi Đại Vị Trư về, vỗ vỗ đầu nó, hỏi Vệ Mộc: "Được chưa?"

Vệ Mộc cười rất mất tự nhiên: "Đương nhiên là được, không thể tưởng được Vương Hậu lại thông tuệ như thế, thiên phú dị bẩm."

Ai có thể nghĩ đến Vương Hậu lại thật sự thuần phục được một mãnh thú trong vòng mười ngày, rõ ràng chính là chuyện cố ý làm khó dễ, Vương Hậu lại thật sự làm được, dieendaanleequuydoon – V.O, cái này bọn họ lại không còn lý do gì rồi.

Mọi người dưới đài cũng yên tĩnh, há hốc mồm trừng mắt nhìn Bạch Vũ, trừng mắt nhìn Đại Vị Trư kia, hận không thể trừng ra được cái động, muốn nhìn rốt cuộc Bạch Vũ đã làm thế nào.

Đột nhiên Vệ Hỏa vỗ bàn một tiếng, cười tủm tỉm nhìn Bạch Vũ: "Vương Hậu quả nhiên lợi hại, chỉ là làm bậy cũng không hay."

Ánh mắt Bạch Vũ thay đổi: "Ta làm bậy khi nào hả?"

"Mười ngày sao có thể thuần phục được mãnh thú? Nghe nói ngươi là một vị Y Sư, rõ ràng không biết ngươi đã dùng dược liệu gì khiến mãnh thú bị mất tâm trí, tạm thời nghe theo mệnh lệnh của ngươi thôi, đợi đến khi dược hiệu vừa biến mất, nó vẫn là dã tính khó thuần." Vệ Hỏa tức giận nói.

Bạch Vũ nhíu mày: "Thì ra ngươi cũng biết mười ngày thì không thuần phục mãnh thú được."

Biểu cảm của Vệ Hỏa cứng đờ, hừ lạnh một tiếng: "Tóm lại ta muốn xem bản lĩnh thật sự của Vương Hậu, Vương Hậu làm bậy như thế cũng quá đáng rồi."

"Ngươi không có chứng cớ." Bạch Vũ không chút để ý nói: "Dựa vào cái gì nói Đại Vị Trư bị dược vật khống chế?"

Vệ Hỏa thu đáy mắt giảo hoạt lại, nói lời lẽ chính nghĩa: "Như vậy đi, đốt hương mãnh thú lên, đấu lại một lần nữa."

Vệ Mộc đau đầu nâng trán, sắc mặt Vệ Phong cũng đen, thấp giọng khuyên: "Lão Đại, làm như vậy có chút hơi quá đáng?"

Ngươi cố ý dùng chuyện không làm được đi làm khó người khác, kết quả người ta làm được, ngươi lại không thừa nhận, phản đối nói người ta làm bậy, còn muốn đốt hương mãnh thú, đấu lại một lần nữa, đây không phải là ăn hiếp người ta sao?

Hương mãnh thú là gì? Là người săn thú đốt hương vào lúc tiến vào nơi dừng chân của mãnh thú, loại hương này vô hại với thân thể con người, nhưng sẽ làm mãnh thú tỉnh táo, hưng phấn khác thường, tràn ngập phấn khởi chạy đến kiếm ăn.

Loại hương này là loại hương mãnh thú thích nhất, không có dược liệu gì có thể so được. Cho dù mãnh thú trúng thuốc gì, độc gì, cho dù nửa chết nửa sống chỉ còn một hơi, cũng sẽ tỉnh táo lại, cực kỳ hưng phấn.

Nhưng đốt loại hương này, rất dễ không khống chế được mãnh thú? Nói không chừng Đại Vị Trư muốn ăn gì đó sẽ coi Bạch Vũ thành đồ ăn ăn luôn, đương nhiên, chắc chắn dựa vào thực lực của Bạch Vũ sẽ không bị Đại Vị Trư giết chết, nhưng nhất định đã thất bại trong việc thuần phục mãnh thú rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi